Con Đường Sủng Thê

Chương 521 :

Ngày đăng: 02:47 19/04/20


Sau khi dùng xong cơm tối, A Kết về Vọng Trúc Hiên cùng với Triệu Trầm.



Tưởng ma ma vẫn đang đợi hai người. Hai phu thê vừa vào nhà, Tưởng mama nhìn về phía A Kết trước tiên, thấy sắc mặt nàng hồng nhuận khóe môi còn mang ý cười, trái tim reo lơ lửng cũng hạ xuống, vừa cởi áo choàng cho A Kết vừa hỏi: "Phu nhân đã gặp Thái phu nhân rồi hả?"



A Kết biết nàng muốn hỏi cái gì, nhìn Triệu Trầm đi vào trong phòng, nàng cười với mama đang quan tâm mình, nói:" Ừ, đã gặp rồi, ma ma không cần lo lắng, không ai làm ta khó xử cả."



" Vậy là tốt rồi, vậy phu nhân vào nghỉ ngơi một lát hay là rửa mặt rồi đi ngủ ạ?" Đối với việc A Kết chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, Tưởng ma ma chỉ cười trừ, trong nội bộ những phụ nhân, ngốc chút thì mới có thế làm mấy chuyện xấu trước mặt đàn ông.



"Giờ rửa mặt đi, lăn qua lăn lại một ngày, ma ma cũng nghỉ ngơi sớm một chút." windchimedđlqđ A Kết tiếp nhận lò sưởi tay mà Thúy Ngọc đưa sang, đi vào bên trong.



Tưởng ma ma để Lục Vân và Thúy Ngọc ở lại canh giữ bên ngoài, nàng cùng Cẩm Thư và Cẩm Mặc đi ra ngoài, nhân cơ hội hỏi thăm tình hình bên trong Vinh Thọ Đường lúc nãy xem có xảy ra chuyện gì. Lục Vân và Thúy Ngọc vẫn chưa từng trải việc đời, trước tiên cứ nên ở trong sân đã, còn Cẩm Thư và Cẩm Mặc, bây giờ đều muốn đứng vững ở bên cạnh chủ tử, không quan tâm trong lòng có ý nghĩ gì, cứ đứng vững đã rồi mới biểu hiện.



A Kết vào phòng, thấy Triệu Trầm đã ngồi trên kháng, tiện tay đưa lò sửa cho hắn: "Chàng cầm sưởi tay nhé? Ta tháo đồ trang sức."



Triệu Trầm nhận lấy, đứng dậy nói: "Nàng cầm đi, ta giúp nàng tháo xuống." Nói xong nắm lấy bả vai A Kết đi đến trước gương trang điểm, đè nàng ngồi xuống, hắn đứng ở một bên giúp nàng gỡ xuống trâm ngọc trên đầu, đặt xuống trên bàn.



Vẻ mặt nam nhân trong gương chăm chú, A Kết nhìn một lát, nhắm hai mắt lại.



Nàng chưa từng cảm nhận được hoàn cảnh gia đình khác biệt khi ở cùng với trượng phu hay mẹ chồng thậm chí trên người cha chồng, nhưng chỉ vừa dùng cơm lại cảm nhận được hoàn toàn. windchimedđlqđ Từ khi nàng ngồi xuống cho đến khi kết thúc bữa ăn, Thái phu nhân và Tần thị một mực âm thầm quan sát nàng, như là muốn nhìn một chút xem nữ nhi nhà nông như nàng ăn cơm sẽ như thế nào. Nàng không có cái gì không ổn, các nàng lại nhìn chằm chằm, giống như nàng phải xấu mặt mới bình thường.



Cảm giác bị xem nhẹ này, thật sự không tốt.



Nhưng mà đã sớm biết trước rồi mà, không phải sao? Không phải tất cả mọi người đều có thể không thèm để ý thân phận của nàng, cho dù thân phận của nàng cũng không có gì dọa người.


Triệu Duẫn Đình sớm tỉnh , ôm thê tử nói với nàng: "Nàng muốn cùng Thừa Viễn đi Quách gia?"



Ninh thị ân một tiếng, "Nàng trời sinh đã là một bộ mặt lạnh, đối tốt với ai cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài, chớ nói chi là nàng hẳn không thích Thừa Viễn. A Kết mới tới kinh thành, thân thích gần gũi nhất chính là Quách phủ, cũng không thể làm cho nàng hiểu lầm dì, hai người chứa khúc mắc. Chàng yên tâm, thiếp chỉ nói chuyện với tỷ tỷ, người bên ngoài sẽ không biết."



Triệu Duẫn Đình nghe xong, trong lòng ngũ vị tạp trần, thở dài: "Là ta có lỗi với nhà các nàng."



Ninh thị không nói tiếp, chờ bên ngoài vang lên tiếng Vấn Mai rời giường, nàng mới nói: "Thiếp dậy đây, chàng cũng đi sớm một chút đi."



"Ta nhìn nàng chải đầu xong lại đi." Triệu Duẫn Đình thu lại vòng tay, ôn nhu nói.



Ninh thị không để ý hắn, tự mình ngồi dậy.



Triệu Duẫn Đình thật sự nhìn Ninh thị rửa mặt chải đầu xong mới đứng dậy đi, đi từ mật đạo chỗ phía sau tủ quần áo. Nàng hiện tại như trên danh nghĩa là nghĩa mẫu của trưởng tử, hắn cũng không thể nghênh ngang đi vào từ cửa chính.



Người đã đi, Vấn Mai bưng một chén canh vào, Ninh thị ngắm hai bồn hoa lan trong phòng, nước canh có độ ấm vừa vặn, nàng bưng bát, nhẹ nhàng thổi thổi, chậm rãi uống hết.



Lúc này A Kết cùng Triệu Trầm đang thỉnh an Thái phu nhân tại Vinh Thọ đường, Triệu Duẫn Đình cùng Tần thị và bọn Triệu Thanh cũng ở đây. Ngoại trừ lúc Triệu Duẫn Đình bận rộn vào triều, người một nhà đều muốn đến bên này dùng cơm cùng thái phu nhân.



Thái phu nhân cũng cho chuẩn bị vị trí của trưởng tôn và cháu dâu trưởng.



Triệu Trầm lại từ chối, "Tổ mẫu, nghĩa mẫu đối với ta có ân tái tạo, mấy năm nay ta toàn dựa vào sự chăm sóc của nghĩa mẫu mới có thể sống sót. Trên đường trở về nghĩa mẫu nhiều lần dặn dò ta đến phủ thì không cần cùng nàng dùng cơm, nhưng Thừa Viễn không muốn thẹn với lời hứa. windchimedđlqđ Về sau mỗi ngày sớm muộn gì chúng ta đều sẽ đến thỉnh an tổ mẫu, làm tròn đạo hiếu, một ngày ba bữa thì sẽ dùng cùng nghĩa mẫu, như thế có phụ thân cùng nhị đệ và muội muội ở bên cùng ăn với tổ mẫu, còn nghĩa mẫu cũng không khổ sở, ân nghĩa lưỡng toàn."



Lúc này mặt Thái phu nhân cũng lạnh xuống, "Như thế thì còn gì quy củ chứ? Đừng nói đó chỉ là nghĩa mẫu, cho dù là mẫu thân ngươi sống lại, cũng không có đạo lý này. Ngươi lo lắng nàng chịu vắng vẻ, ta liền đặt thêm ghế cho nàng, để nàng ăn cùng chúng ta."