Con Đường Sủng Thê
Chương 531 :
Ngày đăng: 02:47 19/04/20
Một tiểu nha hoàn mang y phục màu xanh vội vàng xuyên qua hành lang, đến cửa trước Duy Phương viên mới thả chậm bước chân, hai thủ vệ và bà tử thấy là người trong viện nên không đứng dậy, tiếp tục ngồi ở dưới chân tường phơi nắng, hôm nay ánh nắng thật ấm áp.
Tiểu nha hoàn cũng không để ý tới hai người, trực tiếp đi vào.
Nhìn bóng dáng nha hoàn kia, bà tử mặt gầy nhỏ giọng nói: "Từ buổi sáng đến bây giờ, cũng đã chạy vài chuyến."
Bà tử thấp lùn bĩu môi, phun vỏ hạt dưa phun vào lòng bàn tay, "Hầu phủ yên tĩnh nhiều năm như vậy, nay đại gia trở lại, chỉ sợ sẽ còn náo nhiệt lâu, tiểu nha hoàn bên người phu nhân cuối cùng có việc làm, chỉ là không biết là phúc hay là họa."
Bà tử mặt gầy cười cười, nhìn có chút hả hê nói: "Dù sao cũng đều không đến lượt chúng ta. Đúng rồi, ta nghe nói đại phu nhân là đại mỹ nhân phải không, phu nhân cũng không sánh bằng."
Bà tử thấp lùn tiếp tục ăn hạt dưa, đứt quãng nói: "Nếu như nàng không đẹp, có thể được đại gia coi trọng sao? windchimedđlqđ Đáng tiếc là lại khúm núm, giống như đại gia bảo nàng đi về phía đông ba bước nàng cũng không dám đi hai bước, tính tình như vậy, cũng chỉ có thể giữ nam nhân bên mình trong thời ian tân hôn này thôi, qua một hai năm, đại gia sẽ chán ngay."
Trong kinh thành mĩ nhân có rất nhiều, chủ mẫu nhà ai mà lại chỉ nhìn bề ngoài chứ? Vị bên trong kia, khuôn mặt cũng đủ xuất sắc, kết quả thì sao, hầu gia cũng không đến bên này. Có kẻ có tiền thích mĩ nhân thấy một cái yêu một cái, có người căn bản không nhìn mặt, phải gặp người có duyên mới được.
Bà tử mặt gầy phủi tay, tựa vào bên người nàng, nhặt mấy hạt dưa, nói: "Cũng không hẳn, có lẽ đại gia sẽ giống như hầu gia, là người chung tình thì sao?"
Hai bà tử đang bàn luận xôn xao, bên trong phòng chính, tiểu nha hoàn mới vừa đi vào trầm thấp nói chuyện: "Trần quản sự trong viện Đại gia đi ra ngoài một chuyến, vừa trở về không bao lâu, bên kia liền chuẩn bị xe ngựa, đại gia cưỡi ngựa, đại phu nhân cùng Dung phu nhân lên xe ngựa, nghe là muốn đi Vĩnh Xương hầu phủ."
Tần thị hừ một tiếng, bế chó xồm tuyết trắng trong ngực dậy, vừa vuốt lông nó vừa nói: "Mới trở về liền nhận thân thích, hắn thật biết lấy lòng người khác đấy. Nhìn hắn dạng chó hình người, ta còn tưởng rằng thật lợi hại, không nghĩ lại là kẻ ngốc, dẫn nghĩa mẫu đi gặp dì ruột thịt, hắn lại còn làm được."
Quách phu nhân chỉ bảo nàng quan sát Hứa thị, xem xem hai người có giống nhau chỗ nào không.
Quách Bảo Châu nghiêm túc nhìn chằm chằm Hứa thị vài ngày. Hứa thị chanh chua keo kiệt lắm mồm, rất nhiều phụ nhân ở mặt ngoài thì cùng nàng khách sáo, sau khi Hứa thị quay người thì các nàng lại ngầm châm chọc, nghe nói ngay cả chị dâu của nàng là Huệ An Hầu phu nhân đều không thích em gái chồng này.
Quách Bảo Châu thật hoài nghi Quách Bảo Yên có phải cũng ghét bỏ thân sinh ruột thịt của mình hay không, cho nên khắp nơi đều học theo nương nàng.
Lúc này Quách Bảo Yên hỏi, Quách Bảo Châu không muốn giải thích cho nàng, thuận miệng bịa chuyện, nói: "Không làm gì, hôm nay mặt trời tốt, muội ra đây phơi nắng chút, tỷ tỷ và nhị thẩm nhanh về phòng đi."
Quách Bảo Yên gật gật đầu: "Được, vậy muội phơi một lát liền vào đi thôi, gần cuối năm, các phủ đều có chưởng quầy ở các cửa hiệu đưa hàng tết, trên đường người đến người đi, để cho người ta nhìn thấy cũng không tốt. Đúng rồi muội muội, cô đưa ta một tráp trâm hoa, là mẫu mới từ Giang Nam đưa đến, đợi lát nữa muội đến chỗ ta chọn vài cái nhé?"
Huệ An hầu chỉ tại giữ một hư chức tại Quang Lộc tự, bản thân lại thật khôn khéo, mấy chỗ cửa hàng trong nhà lại thật náo nhiệt, làm ăn rất tốt. windchimedđlqđ Huệ An Hầu phu nhân là Giang Nam vọng tộc, tuy nói nay trong nhà không có đại quan, gia cảnh lại giàu có, nghe nói của hồi môn cửa hàng đóng lại hàng năm đều có mấy ngàn lượng tiền thu vào, hai phu thê này có thể nói là giàu đến chảy mỡ.
Huệ An hầu phủ đứa tới khẳng định là đồ tốt, đáng tiếc Quách Bảo Châu cũng không lạ gì, phụ thân thương nàng, nàng muốn cái gì không có, không đến mức chạy đến phòng người ta chọn gì đó.
Thuận miệng ứng phó xong, Quách Bảo Châu không có tâm tư tiếp tục nói với nàng, ánh mắt lần nữa nhìn về phía đầu ngõ.
Hứa thị thấy, tâm tư vừa động, liếc mắt ra hiệu với nữ nhi, cười nói: "Bảo Châu nhìn cái gì chứ? Hôm nay có tỷ muội lại đây chơi sao?"