Con Đường Sủng Thê
Chương 541 :
Ngày đăng: 02:47 19/04/20
Mặt trời vừa xuống núi thì Quách Nghị từ binh mã tư đi ra, xoay mình lên ngựa dẹp đường hồi phủ, đi được nửa đường "Xảo ngộ(tình cờ gặp gỡ)" Triệu Duẫn Đình, sau đó thì không thể quăng đi được.
Rất nhanh sau đó, lại ở góc phố, gặp được Quách Tử Kính, Quách Tử Kính nhíu mày nhìn về phía phụ thân, Quách Nghị lộ ra vẻ mặt cười khổ, tuyên bố không phải mình nguyện ý.
Trong lòng Quách Tử Kính biết rõ, quay về phía Triệu Doãn Đình nhàn nhạt hô "Hầu gia", không xuống ngựa, chậm chạp vài bước đi theo phía sau hai người.
Triệu Doãn Đình không lưu tâm.
Đến Vĩnh Xương hầu phủ, nghe người gác cổng nói phu thê Triệu Trầm còn chưa trở về, Triệu Duẫn Đình xoay người cười nói với Quách Nghị: "Cái này thật đúng dịp, cả nhà chúng ta đều đến chỗ này xin cơm."
Quách Nghị ha hả cười: "Quả thật khéo a..."
Khéo cái đầu của ngươi!
Làm như chẳng ai biết hắn là tới đón tức phụ(một cách gọi thê tử ở cổ đại) ? Buổi trưa tức phụ hắn đã gửi thư báo cho hắn rồi!
Nhưng mà Quách Nghị cũng quả thật bội phục vị anh em đồng hao(ý chỉ hai người này lấy vợ là chị em) này.
Ninh gia không phải đại quan, lão gia tử( ông cụ bên nhà) là hàn lâm học thức uyên bác, trong ba nhi tử, chức quan cao nhất là nhạc phụ, làm Lễ bộ Hữu thị lang, nhưng làm Lễ bộ không có thực quyền cũng không thể vơ vét , là nha môn lục bộ ít người quan tâm nhất. windchimedđlqđ Nhạc phụ ở trong quan trường cũng không có thành tựu gì, lại sinh được 2 nữ nhi tốt. Nhị cô nương Liên Dung băng thanh ngọc khiết, tứ cô nương Lan Dung nhã nhặn lịch sự lại thanh lịch, xứng đáng là hai đóa tiên hoa của kinh thành, đều là con dâu mà các phu nhân phu nhân các phủ hướng đến khi mười ba, mười bốn tuổi.
Hắn có thể lấy được Liên Dung, thật là đạp phải cứt chó(nguyên văn tác giả nha)... Phi, thật là bánh rớt từ trên trời xuống.
Hắn lớn hơn Liên Dung sáu tuổi, lúc Liên Dung đang tuổi như hoa như ngọc, hắn đã là lão nam nhân không cưới được tức phụ rồi. Về phần vì sao không cưới được tức phụ,là vì sau khi phụ thân bị thương ở chiến trường thì phải nằm trong nhà, hắn là người thô kệch, phụ thân còn hơn hắn, ngoài việc đánh nhau thì cái gì cũng đều không hiểu, trước khi dưỡng lão cũng không thể sắp xếp một tiền đồ tốt cho hắn, tiên hoàng ngu ngốc cũng không trợ cấp công thần vô dụng, vì thế hắn chỉ có làm từ chức Bách Hộ nhỏ nhoi để tiến lên, cả ngày trầm mê luyện võ tranh đấu cũng người ta, trong nhà sắp xếp việc hôn nhân hắn đều không đồng, thật sự là không nghĩ đến chuyện ấy. windchimedđlqđ Sau này ở ngũ thành binh mã tư làm được phó Chỉ huy sứ Đông thành, muốn kết hôn với tức phụ, cô nương tốt thì không thèm nhìn đến hắn, cô nương kém thì hắn nhìn thấy đều không hài lòng, mắc cỡ ngại ngùng, người ta ngại hắn thô, hắn ngại các nàng yếu ớt không dùng được.
Sau đó bánh thịt liền rớt xuống .
Bọn nhỏ lớn lên đều có tính cách riêng, Ninh thị cũng không nghĩ di huynh đệ không hề khúc mắc, liền chuyển sang giới thiệu A Kết: "Đây là đệ muội của con."
A Kết hành lễ với Quách Tử Kính: "Chào di huynh."
Ánh mắt Quách Tử Kính đảo qua khuôn mặt A Kết, giọng điệu nhu hòa xuống: "Đệ muội nếu ở hầu phủ buồn chán, có thể lại đây ngồi một chút, giúp dì muội quản giáo Bảo Châu một chút."
Một câu đồng thời đưa tới ánh mắt không vui của Triệu Trầm cùng Quách Bảo Châu.
Quách Tử Kính làm như chưa thấy, lui về bên cạnh Quách Nghị.
A Kết lập tức lại hành lễ với Quách Nghị.
Quách Nghị là người thô kệch, vì lấy lòng tức phụ cái gì cũng không cần thiết, không chút keo kiệt khen: "Không sai không sai, gả cho Thừa Viễn coi như là ủy khuất cho con, về sau nếu là ở Triệu gia mà bị ủy khuất, cứ tới bên này. windchimedđlqđ Người nhà con ở cách được xa không có cách nào làm chỗ dựa cho con, con hãy đem ta cùng dì con làm người nhà mẹ đẻ thì tốt lắm, chỉ cần nguyện ý đến đây, phái người truyền lời cũng được, dượng lập tức phái xe đi đón con."
A Kết buồn cười, nói lời cảm tạ xong lặng lẽ nhìn về phía Triệu Trầm.
Triệu Trầm mặt cũng tái đi rồi, hắn sẽ khiến thê tử chịu ủy khuất sao?
Triệu Duẫn Đình so với hắn còn xanh hơn, ủy khuất nhìn về phía thê tử.
Ninh thị nghiêng người cùng Quách phu nhân nói chuyện, không để ý đến hắn, ai bảo hắn nhất định muốn đến đây chứ?
Sau phần dạ tiệc, ba người Triệu gia tạm biệt, hồi phủ. nói không ít.