Con Gái Nhà Nông

Chương 104 : Vương Cúc Nhi sắp xuất giá

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh_



Đột nhiên Vương Phúc Nhi cảm thấy có chút đỏ mặt, lại cảm thấy làm gì đỏ mặt chứ, không phải là người ta tặng một đôi vòng tai thôi sao? Người ta cũng không có ý tứ khác, do mình nghĩ nhiều thôi. Người ta mới bao nhiêu tuổi chứ. Nàng vội cất vòng tai vào, ài, trưởng thành phiền não quá đi.



Vương Phúc Nhi khôi phục rất nhanh, người khác cũng không biết có chuyện này đâu, Vương Phúc Nhi cũng sẽ không tự mình đa tình chạy tới hỏi Tống Trường Khanh, ngươi đưa ta vòng tai là ý tứ gì.



Nói không chừng người ta sẽ nói, ừ, lần trước ta nhìn thấy ở đâu đó, cảm thấy cũng không tệ lắm, đều mua cho nương ta còn có mỗ mỗ, chúng ta là bạn chơi thân, nhìn ngươi cũng không có đồ tốt, cho nên liền đưa tới đây cho ngươi.



Cho nên hết thảy phiền não đều là lo sợ không đâu.



Mười lăm đầu năm qua đi, Vương Ngân Tỏa và Mã thị còn có Vương Tam Bảo cùng với nương tử hắn là Lục thị đều vô cùng cao hứng đi trấn trên tiếp nhận cửa hàng kia. Chỉ là kích động đi, phẫn nộ trở về, ngay cả Lục thị kia cũng biến thành tóc tai bù xù. Như vậy càng náo nhiệt hơn nữa. Trương thẩm tới nói với trong nhà Vương Phúc Nhi: "Các ngươi không đi, nhưng ta có qua bên kia, thấy được rất nhiều người xem náo nhiệt, ta cũng đi nhìn. Nghe nói, cửa hàng kia căn bản không phải là của tức phụ vị Tam chất nhi kia của ngươi, nghe nói bọn họ đi qua, người ta cũng có người trông coi. Người hai bên xảy ra xung đột, vị nhị tẩu kia của ngươi trực tiếp kêu cháu dâu ngươi lấy khế nhà ra nữa, cháu dâu kia muốn chạy, nhưng mà bị nhị ca ngươi bắt được. Sau đó thì mới biết được, cửa hàng kia cũng đã sớm bán đi, người Lục gia ki chạy hết, bọn họ còn muốn tìm tới cửa, làm gì còn có ai."



Thích thị thở dài: "Vậy Lục thị cũng là kẻ lừa đảo?"



Trương thẩm nói: "Lục thị kia thật ra là khuê nữ Lục gia, chẳng qua nghe nói là con riêng của Lục gia kia và người khác sinh ra, nuôi lớn thì chuẩn bị bán lấy tiền. Kết quả đám người nhị tẩu ngươi vừa vặn rơi vào trong hố."



"Đây không phải nghiệp chướng sao?" Thích thị nói: "Đại tẩu, ta không nói gạt ngươi, lúc trước nhị ca hắn tới đây vay tiền, chúng ta đều nói có vấn đề, nhưng mà bọn hắn nói chúng ta không nguyện ý cho vay tiền, mới nói như vậy, hiện tại, ài."



Trương thẩm nói: "Liên quan gì tới các ngươi? Là bọn hắn muốn tham lam, cho nên mới như vậy. Ngươi đó, chính là mềm lòng, ta thấy lần này các ngươi không cho vay tiền là đúng, bằng không tiền kia đều trôi theo dòng nước rồi."



Việc này Mã thị và Vương Ngân Tỏa huyên náo rất lớn, Mã thị bị lừa tiền, đương nhiên mặc kệ hết thảy chỉ muốn báo quan, hơn nữa còn muốn đưa Lục thị đến trong nha môn, chỉ là Vương Tam Bảo không đồng ý. Bà ta khóc than kêu trời, cảm thấy mình rất thảm!


Vương Phúc Nhi cho đại tỷ hết năm mươi lượng tiền chia hoa hồng cửa hàng năm trước, hy vọng trong tay nàng có tiền, cũng đỡ lo lắng hơn một chút.



Vương Cúc Nhi vội nói: "Chỗ nào cần nhiều như vậy, Phúc nhi, muội nhanh thu lại."



"Đại tỷ, muội vốn cũng muốn mua vài thứ, chỉ là nghĩ lại còn không thuận tiện bằng tiền, đến lúc đó tỷ muốn mua gì đều được. Về sau tự muội còn có thể kiếm được, bọn muội cũng đã mở chi nhánh, về sau kiếm tiền sẽ càng nhiều, tỷ cầm đi. Đến lúc đó người khác cũng không dám bắt nạt tỷ!"



Đôi mắt Vương Cúc Nhi ửng đỏ, thu ngân phiếu kia vào, Vương Hoa Nhi ở đó nói: "Phúc nhi, về sau muội cũng nên cho tỷ giống vậy."



Vương Cúc Nhi cười nói: "Không xấu hổ."



"Có gì phải xấu hổ? Tỷ, tỷ đến Phan gia kia, cũng không thể yếu đuối, chúng ta làm tốt bổn phận của mình, còn bị người bắt nạt thì chính là không được."



Vương Phúc Nhi cũng nói: "Đại tỷ nhất định phải sống thật tốt, chỉ là nếu có người bắt nạt tỷ, đại tỷ cũng đừng giấu giếm, trên huyện còn có a di và cữu cữu nữa. Cữu cữu của chúng ta là giáo tập tiêu cục, còn có chúng ta, chúng ta và cha nương đều sẽ ra mặt cho tỷ. Đại tỷ, tỷ phải nhớ kỹ, tỷ không hề kém người khác đâu, chính tỷ cũng có cửa hàng, cho dù tự mình nuôi sống chính mình cũng được, chúng ta không phải ăn cơm mà không làm. Cho nên chúng ta thả lỏng một ít."



Hiếu kính cha mẹ chồng gì đó, không cần đám người Vương Phúc Nhi nói, khẳng định đại tỷ sẽ làm tốt, cho nên hiện tại là cổ động cho nàng, hy vọng có thể có hiệu quả.



Mặc kệ đám người Vương Phúc Nhi không đành lòng hay không thì Vương Cúc Nhi cũng mặc giá y vào, ngồi trên kiệu hoa xuất giá. Một nhà Vương Đồng Tỏa rất mất mát, thiếu một người chính là không giống với. Thích thị lau nước mắt, nói: "Ngày kia đại tỷ các con sẽ trở về, chúng ta đừng nghĩ nữa."



Khó trách mọi người muốn nuôi nhi tử, nữ nhi lớn lên rồi xuất giá, thật sự rất làm cho người ta khó chịu. Mà con trai trưởng thành cưới tức phụ, là thêm người, hoàn toàn không giống.



Hết chương 104.