Con Gái Nhà Nông

Chương 146 : Tố cáo

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh_dd.lequydon



"Nhị tỷ, cũng không thể lại tiếp tục béo nữa!" Vương Phúc Nhi nói.



Vương Hoa Nhi cũng nói: "Tỷ cũng không muốn như vậy, nhưng mà chính là nhịn không được, đặc biệt muốn ăn, cả ngày cứ cảm thấy đói. Trước kia đại tỷ lại không như vậy, tỷ còn nhớ thức ăn muội làm nữa."



"Vậy tỷ chịu đựng chút, chờ cháu ngoại trai của muội đi ra, muội làm cho tỷ, hiện tại tỷ ăn nhiều, đến lúc đó không phải sinh sản càng khó khăn hơn bình thường sao? Nếu không tỷ nghe đại phu nói một chút xem thế nào, được không?" Vương Phúc Nhi khuyên nhủ.



Vương Hoa Nhi nhịn xuống nói: "Được, tỷ không ăn vặt nữa, cứ béo như vậy, tỷ cũng chịu không nổi. Ài, chỉ tại mấy thứ kia thật sự là ăn quá ngon."



"Vậy mỗi ngày tỷ để cho nhị tỷ phu đi vài vòng với tỷ ở trong sân, mỗi ngày không hoạt động cũng không tốt."



Vương Hoa Nhi gật đầu: "Vậy muội ở lại đi, theo giúp tỷ vài ngày. Hiện tại Tiểu Bảo không có việc gì chứ, nương còn nói chuẩn bị mấy võ sư bảo vệ cho nó, cha cũng nói nương là suy nghĩ nhiều quá."



Vương Phúc Nhi cũng cười: "Nếu thật sự chuẩn bị vài người đi theo phía sau nó, vậy không phải thành đại thiếu gia sao, nhìn thật kỳ cục. Muội thấy việc này đã qua, nếu thật sự tìm vài võ sư, trước đó người khác còn không biết chuyện gì, lúc này nhìn người phía sau cũng sẽ đoán ra tiểu gia hỏa này đã xảy ra chuyện gì, nếu không thì làm sao còn cần người bảo vệ? Nói không chừng còn có thể đưa tới tặc nhớ thương ấy."



Vương Hoa Nhi vỗ đầu, nói: "Muội nói có lý, là chuyện này, tỷ phải nhanh chóng nói với nương, trăm ngàn đừng suy nghĩ như vậy, ài, chừng nào thì Tiểu Bảo mới có thể lớn lên đây, ngày ngày phải lo nghĩ là không được."



"Nhị tỷ, tỷ cũng đừng bận tâm, bản thân Tiểu Bảo cũng đến mười tuổi rồi, chúng ta cũng không thể che chở nó mỗi ngày, như vậy nó cũng không lớn nổi. Tiểu Bảo của chúng ta cũng không phải tính tình như cha và nương, không ăn thiệt thòi."



Vương Hoa Nhi nói: "Muội nói đúng, nếu thật sự là tính tình như cha nương chúng ta, tỷ cũng lo lắng không yên. Cái kia, tỷ hỏi muội, Hỉ oa tử có từng tới cửa đòi tiền hay không?"




"Ngươi nói gì hả, người khua môi múa mép, ngươi cũng nói là ta sao, ta cũng là người khua môi múa mép như vậy sao? Ngươi cũng đã từng này tuổi rồi, sao còn không biết tốt xấu?" Tống nãi nãi có chút tức giận, vì khuê nữ này, thiếu chút nữa mình cũng lục đục với nhi tức, bây giờ còn như thế này.



Tống thị thấy nương tức giận, vội dỗ nói: "Nương, con nói chuyện chính là không biết che đậy, tuyệt đối không phải nói ngài, ngài đừng nóng giận, bằng không về sau con cũng không dám về nhà mẹ đẻ."



"Sao tiểu cô không dám về nhà mẹ đẻ vậy, nguyên nhân là vì tẩu tử ta đây sao?" Lí thị cười tiến vào: "Nương, người xem, cháu dâu của người lại đưa giầy tới cho người đây, châm tuyến này làm thật kỹ càng."



Lí thị để cho nha hoàn đưa lên một đôi hài bông vải màu xanh đen: "Hôm nay đảo mắt một cái trời cũng chuyển lạnh, cháu dâu của ngài nghĩ tới ngài, cho nên đã sớm làm hài bông vải cho ngài đây, ngài thử xem, nhìn xem có hợp chân hay không."



Tống nãi nãi nở nụ cười: "Nha đầu Phúc nhi này, làm hài thật đúng là không tệ, ta mang hài nhiều năm như vậy, chỉ có nó làm thoải mái. Một chút cũng không vặn chân."



Lí thị cố ý tức giận nói: "Vậy là nương chướng mắt tay nghề của con sao? Con vất vả nhiều năm như vậy đều uổng công rồi."



Tống nãi nãi cười nói: "Nhìn xem, ta nói lời này đã sai rồi, ngươi làm cũng không tệ, ta đều thích. Ôi, mang vào thật sự rất ấm áp, nha đầu kia thực khéo tay."



Hai bà tức nói chuyện, nên lạnh nhạt Tống thị, Tống thị nhìn cặp hài kia, nói: "Không phải là một đôi hài thôi sao? Đến lúc đó con mua giày da hươu cho nương, không tốt hơn cái này nhiều sao."



Lí thị cười thầm trong lòng, tiểu cô này, thật sự là rất không biết ăn nói rồi.



Hết chương 146.