Con Gái Nhà Nông

Chương 158 : Cái này, cũng không tệ lắm!

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh_dd.lequydon



Vương Phúc Nhi cũng nói: "Nhị tỷ, muội nghe Trường Khanh nói, thời điểm mang thai, nếu tỷ cứ tức giận, vậy đến lúc sinh đứa nhỏ cũng là cái tính tình nóng nảy. Hơn nữa tức giận dễ dàng động thai khí, chúng ta cũng không thể như vậy, hôm nay lại là ngày lành của Khương Lỗi, nếu tỷ mất hứng, người khác cũng sẽ nói gì đó. Chúng ta nên vui vẻ, những lời cữu mẫu đều nói có đạo lý, Ngọc Lan cô nương kia cũng chỉ là tới đây chúc mừng, cho dù nàng ta có cái loại tâm tư này, không phải vĩnh viễn cũng không đạt được sao?



Thật sự tức giận hẳn là nàng ta mới đúng, muội đoán hiện tại nàng ta lo lắng mỗi ngày đó, nói không chừng nàng ta chính là cố ý tới đây cho tỷ tức giận. Tỷ tức giận cả đời này, nàng ta còn cảm thấy đến lúc đó tỷ đã đánh mất thể diện Khương gia, nàng ta còn có cơ để lợi dụng đó. Tỷ nói một chút, tỷ có như ý của nàng ta hay không?" Vương Phúc Nhi bắt đầu lừa dối, quả nhiên Vương Hoa Nhi không tức giận, hít mạnh một hơi nói: "Phúc nhi nói rất đúng, nàng ta vĩnh viễn cũng không đạt được, làm sao ta có thể vì nàng ta là người như vậy mà tức giận chứ?"



Vương Phúc Nhi khuyên được Vương Hoa Nhi, Vương Hoa Nhi có chút mệt mỏi, mấy người liền đi ra ngoài. Vương Phúc Nhi hỏi Vương Cúc Nhi, rốt cuộc là chuyện làm sao. Vương Cúc Nhi nói: "Tỷ cũng nghe nói mơ mơ hồ hồ, nương của Ngọc Lan cô nương này cũng không biết bị làm sao, vẫn cứ nhất định chỉ nhìn trúng Khương Điền biểu đệ. Mấy năm nay nhà a di càng ngày càng phát đạt, bà ta lại càng không thể buông xuống. Hiện tại Khương Lỗi biểu đệ lại khảo trúng tú tài, sẽ càng không dập tắt tâm tư kia."



"Khương Điền biểu ca cũng đã cưới nhị tỷ, bọn họ còn muốn làm gì hả, chẳng lẽ là muốn làm tiểu lão bà? Vậy cũng quá bậy bạ đi, trên đời này cũng không phải chỉ có một nam nhân Khương Điền biểu ca, cái này không phải tự bản thân mình chuốc lấy cực khổ sao? Nhà trai người ta cũng không hài lòng, bọn họ gây náo nhiệt làm gì hả? Đây không phải là liên tiếp làm chậm trễ chính mình sao?" Quả thực là đầu có bệnh!



Vương Cúc Nhi nói: "Chúng ta cũng là nghĩ như vậy, chỉ là hiện tại người ta cũng không nói rõ, mình cũng không thể đuổi người ta đi ra ngoài."



"Khó trách nhị tỷ muốn tức giận, Khương Điền biểu ca là thái độ gì, sẽ không phải hắn cũng nghĩ muốn tiểu lão bà đi, sẽ không bị Ngọc Lan cô nương làm mê hoặc đi? Hay là nói, trước kia hắn có chút tâm tư đối với Ngọc Lan cô nương, cho nên mới sẽ như vậy? Nếu thực sự là như thế này, lão Vương gia chúng ta cũng không phải dễ bắt nạt đâu!"



Vương Cúc Nhi vội nói: "Muội còn nghĩ cái gì hả, không thể nào! Khương Điền biểu ca của muội hiện tại có lão bà, cũng sắp có có đứa nhỏ, sao có khả năng làm chuyện như vậy chứ? Bọn muội coi như là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, Khương Điền là cái dạng người gì, muội còn không biết sao? Ài, ta nghe cữu mẫu nói, hình như là trước kia Khương Điền lơ đãng đã cứu Ngọc Lan cô nương, cho nên… "



"Cho nên liền muốn bám lấy không buông hả, đúng đi? Nếu đã là như thế này, vậy còn có ai dám cứu người nữa hả? Đều là chuyện gì vậy chứ, a di mình biết việc này hay không?"



"Chúng ta cũng chưa dám nói với a di còn có Hoa nhi." Vương Cúc Nhi nói.


"Nàng muốn cho ta cưới tiểu lão bà sao? Vậy ta cũng không làm!" Tống Trường Khanh là kiên quyết lắc đầu.



"Chàng nghĩ thật đẹp, ta cho chàng cưới tiểu lão bà? Ta điên rồi à, tự mình tìm tội để chịu hả!" Sao hắn lại nghĩ vậy chứ. Hiểu lầm hay là cái khác?



"Vậy sao nàng hỏi cái này, những lời phía trước cộng thêm những lời này, cũng không chính là ý tứ này sao?" Tống Trường Khanh lên án nói.



Vương Phúc Nhi thật sự là, đề tài này sao lại nghiêng lệch đi đâu vậy: "Hôm nay, có người muốm làm tiểu lão bà cho nhị tỷ phu ta, còn bám không tha, thà rằng trở thành gái lỡ thì, cũng muốn như vậy. Ta là nghĩ tới việc này, nếu chàng cũng có chuyện như vậy, vậy chàng sẽ làm sao?"



"Tống cổ người đi, không được thì đánh người bỏ chạy, nếu không đi, thì đánh người nằm úp sấp, không nhúc nhích được, thì sẽ không tới tìm ta rồi." Tống Trường Khanh rất nghiêm túc nói.



"Vậy không phải chàng phạm pháp sao?" Vương Phúc Nhi chịu hắn rồi.



"Không để cho người khác biết là ta làm là được, sợ gì? Dù sao người như vậy cũng không phải người tốt gì, biết rõ ta có tức phụ, còn bám không tha, người như vậy cũng không đáng đồng tình, xứng đáng chịu tội, ta còn không có tố cáo nàng ta quấy rầy ta, không để ta yên đâu. Như vậy cũng tiện lợi cho nàng ta, nếu ta là một kẻ ăn mày, nàng ta còn có thể bám ta không buông sao? Khẳng định là chạy được bao nhiêu thì chạy bấy nhiêu!" Tống Trường Khanh là nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.



Người này, tâm cũng đủ đen nha, nhưng mà, Vương Phúc Nhi lại có chút cũng không có cảm thấy lòng hắn địa độc, có phải nàng có tam quan bất chính hay không nhỉ.



"Nàng cũng đừng lo lắng cho nhị tỷ, tuy rằng ta chỉ tiếp xúc nhị tỷ phu vài lần, nhưng mà hắn là người có trách nhiệm, nam nhân chúng ta nhìn nam nhân vẫn là rất chuẩn, nhất là ta, bằng không sao ta có thể tìm nàng làm nương tử chứ?" Người này lại bắt đầu rắm thối rồi, tật xấu này xem như không đổi được.



Hết chương 158.