Con Gái Nhà Nông

Chương 58 : Đi thăm người thân!

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



"Ồn ào cái gì? Cha nói là chuyện của ông, chúng ta chỉ để ý nghe là được. Lại nói còn có lão đại, lão Tam, lão Tứ bọn họ, chúng ta chỉ cần lo cất nhà là xong, đến lúc đó còn không phải chúng ta muốn thế nào thì sẽ là thế đó sao? Ngươi chính là người ngu dốt, không nên đều nói đắc tội với người ta, sau đó để cho cha và nương mắng ngươi một trận ngươi mới cam tâm. Với tính tình của lão Tam và lão Tứ, bọn họ mặc kệ mới là lạ, đến phiên đến chúng ta được sao?" Vương Ngân Tỏa nói.



"Đúng vậy!" Mã thị vỗ đùi: "Ngày mai chúng ta bắt đầu xây nhà ở, quản bọn họ thế nào? Dù sao chúng ta bận tối mắt, sao có thể chiêu đãi khách chứ? Cũng là ngươi suy nghĩ khéo léo."



"Chứ sao? Còn không nhìn xem là ai?" Vương Ngân Tỏa rất là đắc ý.



Thích thị và Vương Đồng Tỏa về nhà, Thích thị nói: "Cô cô và biểu muội đúng là mệnh khổ, nếu không, người tới đây, sẽ ở nhà chúng ta đi." Thích thị nói.



Trong lòng Vương Phúc Nhi và Vương Hoa Nhi có chút không vui, trong nhà có hai người xa lạ vào ở, đến lúc đó khẳng định có mâu thuẫn, cũng không phải cha mẹ huynh đệ, đến lúc đó khi xảy ra chuyện gì, vốn là hảo tâm cũng biến thành ý xấu.



"Cha, nương, ta thấy gia gia khẳng định là muốn để cho mấy người cô nãi nãi ở cùng một chỗ, Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh gia gia cũng đã vài thập niên không gặp cô nãi nãi, đến lúc đó chúng ta đưa thêm thức ăn, mặc, dùng một chút qua đó, khẳng định gia gia càng cao hứng." Vương Phúc Nhi vội vàng nói.



Vương Đồng Tỏa nói: "Phúc nhi nói rất đúng, hiện tại người còn chưa tới, chúng ta cũng không cần suy nghĩ nhiều. Nếu cô cô các nàng thật sự muốn ở chung cùng với chúng ta, vậy thì ở chung, bằng không, chúng ta miễn cưỡng đón người về đây, nói không chừng trong lòng các nàng còn không muốn."



Đúng vậy, lão cha, ngươi nói đúng. Nói không chừng người ta còn nghĩ muốn tự do ấy, nói không chừng trong tay người ta còn có chút tiền, nếu ngươi vội vàng đến nhận người về nhà mình, người khác còn tưởng rằng ngươi tham tiền của người ta.



Cả nhà nghĩ thông suốt, việc này liền dễ làm hơn, rất là thong dong bình tĩnh.



Mấy người Vương Cúc Nhi, ngày hôm sau đi hỗ trợ cho nhà Nhị bá mẫu, cắt cỏ dại, nhặt đá, bận rộn cả một ngày, mệt nhọc cả một ngày: "Nhị bá mẫu thật sự là người keo kiệt, giữa trưa để cho chúng ta húp canh, ngày mai con không đi. Thời điểm nhà chúng ta cất nhà, bọn họ một người cũng không có tới đây."



Vương Phúc Nhi cũng nói: "Ngày mai con cũng không đi, hôm nay con nóng muốn chết."




Khương Lỗi thật vui vẻ, vội cởi giầy liền lên giường, đại khái là mệt mỏi, chẳng được bao lâu liền ngủ ngay, Vương Phúc Nhi ở một đầu khác, cũng không biết lúc nào thì cũng ngủ luôn.



Ngày hôm sau a di cười mắng: "Này Lỗi oa tử, chỉ một ngày cũng chờ không được à, ta nói hôm nay lại sẽ đi mua chiếu khác, kết quả nó thật đúng là."



"A di, biểu đệ cũng sợ nóng thôi."



"Nó chính là được nuông chiều từ bé, cũng chỉ nhỏ hơn con không tới một tuổi, một chút khổ cũng chịu nổi. Trưởng thành thì phải làm sao?" Nhìn Phúc nhi người ta xem, sáng tinh mơ liền thức dậy giúp mình nhóm lửa nấu cơm, quả nhiên là khuê nữ biết thương người, bao giờ mình mới có thể sinh được một khuê nữ đây?



"Cha, nương, Phúc nhi, chúng ta đi học!" Khương Điền và Khương Lỗi tay cầm tay nhau đi đến trường tư thục. Vương Phúc Nhi phát hiện thấy hai người này đọc sách thì không giống với trước kia. Hồi cuối năm đứa nhỏ Khương Điền này còn biến mình thành cả người bụi bẩn, bây giờ cũng ăn mặc chỉnh tề, tinh thần diện mạo rực rỡ hẳn lên.



"Đi thôi, đến trường phải học đàng hoàng." Khương di phu dặn dò.



Cơm nước xong, Khương di phu đi đến tiệm tạp hoá, nhân tiện cầm đồ Vương Phúc Nhi mang theo cho Vương Đại Bảo qua đó, a di muốn mang Vương Phúc Nhi đi lên chợ mua đồ.



Mặt trời còn chưa có lên cao, a di cầm một cái rổ, nắm tay Vương Phúc Nhi đi chợ.



Buổi sáng chợ còn rất náo nhiệt, hơn nữa rau cải bán cũng nhiều, a di mua chút thức ăn hằng ngày ở chỗ khách hàng quen, lại thấy có người bày quày bán chiếu cỏ lau, liền chọn mua hai cái, để xem lần này hai tiểu tử kia còn kêu nóng nữa hay không.



Ủa? Bên kia, có kẻ trộm! Vương Phúc Nhi đang muốn hô to, kết quả đương sự người ta phát hiện, hô to một tiếng bắt kẻ trộm, trên chợ liền náo nhiệt hẳn lên.



Hết chương 58.