Con Gái Nhà Nông

Chương 69 : Thích thị muối trứng gà

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Mùa xuân qua đi, quả nhiên Khương di phu quyết định đi lên huyện phát triển, nhưng mà cửa hàng nhà mình bên Tú Thủy trấn không muốn thay thế, hắn thì cũng thôi, dự định bổ nhiệm chưởng quầy đến trông cửa hàng là được. Cửa hàng ban đầu hắn cho một tiểu nhị làm ở đó, một cửa hàng mới mở khác, cuối cùng để cho Vương Đại Bảo làm.



Đại bá mẫu Đinh thị cảm thấy là trên mặt có vẻ vang, cũng vênh váo lên ở trước mặt Nhị bá mẫu Mã thị. Vốn đang muốn khoe khoang ra ở trước mặt Thích thị nhưng mà nghĩ đến ông chủ của nhi tử nhà mình là muội phu Thích thị, cũng không dám làm càn quá mức, chỉ sợ chọc giận muội muội Thích thị thì chuyện gì nhi tử nhà mình cũng không có. Tuy rằng Thích thị thành thật, nhưng mà mấy khuê nữ nàng cũng không phải là đứa thành thật, hơn nữa Đại Bảo cũng nói với mình, không cho mình lại gây chuyện, về sau hắn sẽ cho mình qua được ngày lành.



Đến trấn trên làm tiểu nhị nửa năm, quả thật Đại Bảo cũng mua cho mình không ít đồ hiếu kính, nàng vẫn thực là tin tưởng con trưởng của mình. Nhưng mà tính tình con người không phải dễ dàng sửa như vậy, Đinh thị thì vẫn có chút tật xấu.



Việc bán hàng tre trúc của Vương Đồng Tỏa cũng buôn bán kiếm được mấy lượng bạc, hắn lại thừa dịp đầu xuân, khai khẩn vài mẫu ruộng hoang, trồng lên hoa mầu chịu rét. Năm nay Thích thị tính mua thêm mấy con heo nhỏ, năm trước nuôi heo nhà mình không chỉ có thịt ăn, còn bán được tiền. Cho nên nàng bắt bốn con heo con, nhìn heo con sôi nổi ăn uống, trong lòng nàng rất cao hứng, thu hoạch trong đất hoang cũng đủ, cũng không sợ heo không có cái gì ăn, khoai lang và khoai lang núi thu hoạch năm trước vẫn còn có nhiều.



Vương Phúc Nhi bên này cũng chuẩn bị ấp thêm một ít gà, đến lúc đó trứng gà nhiều, cũng có thể tích lũy lại, muối trứng gà. Thích thị muối trứng gà rất khéo tay, năm trước các nàng muối một tốp trứng gà ăn một chút cũng không mặn, hơn nữa lòng đỏ trứng đều chảy mỡ đó.



"Nương, chúng ta cũng có thể muối trứng gà bán." Vương Phúc Nhi ăn nửa miếng trứng gà nói.



"Thật sự có thể bán?" Hiện tại Vương Hoa Nhi cảm thấy rất hứng thú kiếm tiền. Thích thị cũng có chút động tâm, mình là nương đám nhỏ, có thể thu vào thêm một khoản trong lòng mình cũng kiên định.



Vương Phúc Nhi gật đầu thật mạnh, có vài phương diện nương nhà mình thật sự thực có thiên phú, thì nói ướp dưa chua mùa đông đi, muối ăn cũng ngon hơn nhà người khác: "Chúng ta đi trước lên chợ thử xem, nếu bán không tệ, chúng ta có thể chuẩn bị trứng gà nhiều chút, sau đó muối nhiều hơn một ít, dù sao thứ này giữ được thời gian dài."



Trong lòng Thích thị cũng đồng ý, vì thế nói: "Vậy lần hợp chợ sau, nương cũng cùng đi."



Vì thế người nhà bàn bạc giá trứng gà muối, một cái trứng gà muối nhiều hơn hai văn tiền so với trứng gà bình thường, tích tiểu thành đại thôi. Đến lúc đó thật sự bán được, lập tức làm một ngàn cái, cũng có thể kiếm được mấy lượng bạc đó.


Nhưng mà tùy tiện tới cửa, người khác còn tưởng rằng hắn là kẻ lừa đảo, vì thế nghe được Triệu Thanh Minh và người nhà này từng có tiếp xúc, vì thế bày tỏ mục đích của mình, Triệu Thanh Minh mừng rỡ giúp việc này. Hắn và Vương Thiên Lí cũng có lui tới trong việc làm ăn, biết Vương Thiên Lí rất có thực lực, vì thế liền mang theo người tới đây.



Chuyện như vậy, Vương Đồng Tỏa là nguyện ý, nhưng mà: "Vương lão bản là ông chủ lớn, chúng ta chỉ là tiểu đánh tiểu nháo, sợ rằng số lượng quá ít." Vương Đồng Tỏa lo lắng.



"Không sao, chúng ta là mua bán lâu dài, ban đầu ta cũng sẽ không cần nhiều, dù sao ta cũng phải nhìn xem bán thế nào đã. Trước hết chúng ta thử một tháng, trước tiên ta đều mua hết hiện tại các ngươi đang có trở về, nếu như được, chúng ta lại tiếp tục hợp tác, như thế nào?" Vương lão bản nói.



Vương Phúc Nhi ngầm gật đầu với phụ thân nhà mình, Vương Đồng Tỏa nói: "Được!"



Triệu Thanh Minh thấy được, rất bình tĩnh.



"Vậy giá cả thế nào?" Nhìn phụ thân nhà mình hồi lâu không nói cái này, Vương Phúc Nhi nhịn không được mở miệng.



Vương lão bản cười nói: "Này, các ngươi cũng biết ta một lần cần nhiều, cho nên về mặt giá cả ta nghĩ bớt một văn tiền."



Người làm ăn quả nhiên là người làm ăn: "Nhưng mà chúng ta tổng cộng cũng không kiếm được mấy văn tiền, lúc này đây Vương thúc thúc liền giảm đi một nửa tiền lời của chúng ta, chúng ta cũng kiếm được tiền ít hơn rồi. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d Hơn nữa Vương thúc thúc ở trên huyện khẳng định giá còn có thể nâng cao phải hay không? Trên trấn, trứng gà còn bán đắt hơn so với bình thường, huống chi là trên huyện." Vương Phúc Nhi vội nói.



Vương lão bản có chút giật mình, sao tiểu nữ oa này lại nói ra lời này đây, nhìn vẻ mặt lại bình thường của Triệu Thanh Minh, hắn cũng liền bình tĩnh lại, nói chuyện làm ăn với tiểu nữ oa này. Cuối cùng ngươi tới ta đi, đều tự nhường một bước, giảm nửa văn tiền. Nhưng đừng coi khinh nửa văn tiền này, tích tiểu thành đại, số lượng liền vô cùng lớn đó. Bàn chuyện làm ăn xong, tất cả mọi người đều vui vẻ, Vương lão bản thì ngày mai tới đây kéo trứng gà. Thời điểm giữa trưa, ba nam nhân đều uống có chút cao hứng, dân quê thật thà, có khách đến, đều lấy đồ tốt nhất nhà mình ra để chiêu đãi khách nhân.



Cơm no rượu say, cả nhà Vương Phúc Nhi nhìn theo Triệu Thanh Minh và Vương lão bản rời đi.



Kế tiếp, các nàng lại tính toán số lượng trứng gà đã muối xong, sau đó dùng dùng rơm rạ sắp xếp ở trong rổ, phòng ngừa trong quá trình vận chuyển bị đánh vỡ. Thời điểm nhà bọn họ bán ở trên chợ, đều là nấu chín bốn năm cái cho người khác nếm thử, nhưng mà bản thân trứng gà cũng không phải đã chín, không giống như trứng bắc thảo tách ra là có thể ăn ngay.