Con Gái Nhà Nông

Chương 77 : Người tốt có báo đáp

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Người khác đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, không phải là bọn họ không muốn ra, mà là, mọi người cũng không giàu có, vốn vì bắt sói, không cho nó lại gây tai họa cho heo nhà mình. Hiện tại để bọn họ cắt thịt, đó thật sự là không có cái quyết đoán kia.



Vương Tài thực thất vọng với người trong thôn của mình, người ta là một người ngoại thôn lại nhiệt tâm tới đây giúp Vương gia thôn mình như vậy. Nhưng mà người trong thôn nhà mình không chịu hăng hái, còn để cho Vương Đồng Tỏa bỏ ra chủ ý còn xuất huyết (tốn kém), dọa người, thật dọa người, ông ta lớn tiếng nói: "Ta là lý chính trong thôn, việc này, ta phải phụ đại trách, Đồng Tỏa ngươi không cần tranh với ta, heo này ra từ nhà của ta!"



Một câu nói của lý chính đã quyết định, mà nương tử lý chính vào lúc người khác đi hết rồi, hận không thể gây một trận với nam nhân nhà mình: "Vương Đồng Tỏa người ta cũng nguyện ý bỏ ra, ngươi nói cái rắm mà nói, ngươi làm như heo nhà chúng ta là nước cuốn tới sao. Ngươi thật có bản lĩnh!"



"Ngươi phụ nữ biết cái gì! Nếu thật sự ta để cho Vương Đồng Tỏa bỏ ra con heo này, ta đây cũng xong rồi. Ngươi suy nghĩ một chút, là nam nhân ngươi khỏi tiếp tục làm lý chính tốt hơn, hay là tổn thất một con heo thì tốt hơn? Hơn nữa, tiểu cữu tử của Vương Đồng Tỏa lại cam đoan sẽ bắt được con sói kia, heo của chúng ta cũng không có tổn thất. Ngươi chính là kiến thức hạn hẹp, đều nói luyến tiếc đứa nhỏ không bắt được sói, huống chi bây giờ chúng ta còn không có tổn thất một con heo. Ngươi muốn để cho người trong thôn nghĩ rằng ta đây làm lý chính không xứng chức sao?"



Lý chính nói một phen làm cho nương tử của hắn lập tức không có tiếng vang, nam nhân nhà mình nói đúng, sở dĩ nhà mình có thể có được như hôm nay còn không phải bởi vì nam nhân làm lý chính kiếm được sao. Nếu việc này thật sự nhà mình không ra lực, như vậy qua vài ngày người trong thôn sẽ nói lời bàn tán, nói không chừng nam nhân sẽ không bảo vệ được chức lý chính. Quên đi, đau lòng thì đau lòng, heo không có còn có thể nuôi lại, nếu vị trí lý chính đã không có, còn muốn lấy trở về chỉ có khó càng thêm khó khăn!



Vào lúc ban đêm, không có động tĩnh, lại qua một ngày, vẫn không có động tĩnh. Thời điểm mọi người đều bắt đầu cho rằng con sói này sẽ không đến, hế nhưng nó lại đến. Cũng may Thích Gia An vẫn kiên trì buổi tối canh giữ ở bên cạnh chuồng heo, một mũi tên liền bắn chết con sói. Ngày hôm sau người đi tới trong nhà lý chính xem náo nhiệt, đều phát hiện một con sói xám thật lớn, người nhìn tim đập loạn nhịp, người nhát gan cũng không dám xem.



Lý chính Vương Tài rất là cao hứng, heo nhà mình cũng được bảo vệ, con sói cũng bị giết chết! Ông ta chỉ có cảm tạ phần với Thích Gia An, nói với hắn, nếu này sói là hắn bắn được, như vậy con mồi cũng nên thuộc về hắn, da sói này cũng có thể bán giá tốt.



Thích Gia An từ chối không cần, mà người bị mất heo nghe được tin tức vội vàng chạy tới, nói nhà mình tổn thất lớn như vậy, con sói này hẳn là thuộc về mình!



Lý chính rất bực, trong thôn sao lại có người như vậy, người ta hảo tâm giúp trong thôn mình trừ bỏ tai họa, hiện tại đưa một con mồi cũng còn không đủ đi, huống chi thật sự là người ta bắn được!


Lời này va chạm vào chân đau của Vương Mai Hoa, nàng ta ngao một tiếng, liền bổ nhào vào trên người nam nhân nhà mình, hai người bắt đầu đánh nhau. Hỉ oa tử và Nhị Nữu thấy vậy đều khóc lớn lên, nhưng mà lại không có cách nào.



Bà bà Vương Mai Hoa nghe thấy động tĩnh cũng không quản, dù sao con trai mình khẳng định đánh thắng được phụ nữ kia, để cho nàng ta chịu chút giáo huấn, miễn cho mỗi ngày không có việc gì thì đi gây sự.



Cho nên ngày hôm sau, Vương Mai Hoa mang vẻ mặt bị thương đi tìm Triệu thị và Vương lão đầu. Triệu thị vừa thấy thương tích của nữ nhi, lại hỏi chuyện làm sao, Vương Mai Hoa nói là nữ tế đánh.  Triệu thị đang muốn nhảy dựng lên, Vương lão đầu nói: "Mời nữ tế tới đây, ngược lại ta muốn cẩn thận hỏi một chút rốt cuộc là chuyện làm sao."



Trong lòng Vương Mai Hoa run lên, nàng ta cũng cào rách cả khóe mắt nam nhân nhà mình, nếu để cho bọn họ thấy, khẳng định sẽ mắng mình.



Nhưng mà nàng ta không cam lòng, nói với Vương lão đầu và Triệu thị: "Cha, nương, nữ tế của các ngươi bởi vì ta và Tam ca không lui tới, đã nghĩ muốn chà đạp ta đâu. Nương, ngươi liền ngẫm lại thay ta đi, ta và Tam ca là huynh muội, nếu vẫn không tới lui, vậy không khiến người ta nói nhảm sao? Ta biết ta trước kia làm sai, các ngươi thay ta hoà giải với Tam ca đi, ta nhất định sẽ không lại gây chuyện, được không?"



Đúng vậy, hôm nay nàng ta về đây, chính là muốn qua lại cùng với Vương Đồng Tỏa bên kia. Nàng ta mang thương tích này về chính là muốn cha nương nhìn xem mình sống có bao nhiêu thảm, sau đó cha nương mềm lòng, phải đi nói với Tam ca. Chỉ cần cha nương vừa nói với Tam ca, Tam ca là người hiếu thuận, như vậy khẳng định sẽ đáp ứng, vậy là mình lại có thể vớ bở được chỗ tốt rồi.



Triệu thị nói: "Lão nhân, ta cảm thấy Hoa Mai nói rất đúng, bọn họ đều là ta sinh ra, nếu cứ xa lạ như vậy, sao mà được chứ? Nếu không ngươi đi nói đi, tốt xấu gì cũng là muội tử của nó, làm sao có thể có thù hận ngăn cách được?"



"Ngươi muốn nói, ngươi tự đi mà nói, ta không đi, Hoa Mai làm chuyện thiếu chút nữa muốn phá nát cả nhà lão Tam, ta cũng không ném nổi mặt này."



"Được, lão nhân chết tiệt, ngươi không nói, ta đi nói, ta cũng không tin ta đây làm nương, nói một câu cũng không được!"



Hết chương 77.