Con Gái Nhà Nông

Chương 8 : Tính toán của Hoa Đào

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



"Ha ha" Bích Đào kín đáo cười cười, lại để cho bà tử kia cho đám người Vương Hà Hoa vài món đồ. Ba tỷ muội Vương Phúc Nhi được chính là quyên hoa (hoa lụa), ở nông thôn rất là ít gặp nha, nhưng mà đối với Vương Phúc Nhi mà nói, mấy thứ này thật đúng là không hiếm lạ, không phải là giả hoa thôi sao? Vả lại chính nàng cũng không thích mang, đến lúc đó đều cho đại tỷ mang đi, nàng cũng đã mười tuổi rồi, cũng nên ăn diện chút.



"Đây là ba cháu gái của ta đi, bộ dạng thực xinh đẹp! Thời điểm trước kia ta đi, còn chưa có Phúc nhi đi." Bích Đào cười khanh khách nói. "Lâm mụ, dẫn ba cháu gái của ta đi ăn chút điểm tâm đi." Nhìn thoáng qua Hà Hoa, Hà Hoa biết là muốn để mình tránh ra, bọn họ còn có chuyện để nói, nhưng mà Hà Hoa sẽ không đi, đứng ở bên cạnh Triệu thị.



Ba người Vương Phúc Nhi bị đưa đến một căn phòng khác, người kêu là Lâm mụ cầm mấy cái điểm tâm tới, lại hỏi thăm mấy câu, rồi lại rời đi.



"Tỷ, tỷ nói đây là có chuyện gì, đó không phải là cô Hoa Đào sao? Sao lại bảo là Bích Đào?" Vương Hoa Nhi khó hiểu hỏi.



"Ta cũng không biết." Vương Cúc Nhi không rõ, Vương Phúc Nhi nói: "Đại tỷ, nhị tỷ, mới vừa rồi thời điểm chúng ta đi vào, muội nghe thấy có người nói chuyện, muội biết vì sao."



Vương Cúc Nhi và Vương Hoa Nhi đều nhìn Vương Phúc Nhi, Vương Phúc Nhi nói: "Bọn họ đều nói ta cô Hoa Đào làm vợ bé (thiếp) cho người khác, hiện tại trở về một chuyến, cũng là về đây khoe khoang."



Vương Cúc Nhi mặt thẹn đỏ hồng: "Phúc nhi, đừng nói bừa, chúng ta cái gì cũng không biết, muội cũng đừng nói với người khác, biết không?"




"Nương, không được, vòng ngọc này là tổ tông truyền xuống, nhiều năm như vậy, cho dù là tại thời điểm khó khăn, nương cũng không có lấy ra, làm sao có thể bởi vì chuyện của con mà bán đi? Lại nói, còn có hôn sự của Gia An cũng phải dùng tiền. Đúng rồi, Gia An đâu? Tại sao con không thấy nó?" Thích thị hỏi.



"Cũng chỉ là cái vòng tay thôi, làm sao có quan trọng như cuộc sống của các con? Trước kia là nương luẩn quẩn trong lòng, hiện tại nương suy nghĩ thông suốt rồi, chờ có tiền, lại kiếm trở về không phải là được rồi hả? Huynh đệ của con, hiện tại nó học được chút bản lĩnh, có thể lên núi săn thú, buổi tối có thể trở về. Vốn chúng ta còn muốn cho huynh đệ của con đưa chút dã vật trên núi cho con, nhưng mà biết đưa đi, cũng không đến được miệng các con. Con và con rể quả thật là rất thành thực, bình thường chút tiền riêng cũng không trữ đi, cuối cùng huynh đệ con quyết định bán dã vật kia lấy tiền, đến lúc đó đưa đi qua cho các con, miễn cho đều tiện nghi cho người khác."



Vẫn là nhà mẹ đẻ mình tốt! Thích thị nghĩ nghĩ, nói cho nương mình một câu, bà ngoại Vương Cúc Nhi kinh hỉ nói: "Thật sự? A di đà Phật, lần này nhất định phải là con trai, ngày mai ta phải đi cúng bái Bồ Tát, để cho Ngài phù hộ con lần này được con trai! Ta xem, con cứ ở đây, dưỡng dưỡng thân thật tốt, ta cũng không tin Triệu thị kia sẽ không cần tôn tử!



Lần này con trở về, xem như về đúng rồi, đến lúc đó Vương Đồng Tỏa không quỳ cầu con trở về, thì con cứ sinh hài tử ở nhà chúng ta, xem Vương gia bọn hắn có còn muốn mặt mũi không."



"Nương, nếu vẫn là khuê nữ thì sao? Hiện tại con cũng có chút sợ!" Thích thị vuốt ve bụng mình, bây giờ nàng mang thai cũng không dám nói ra, chỉ sợ thấy bộ dáng chướng mắt mắt của mẹ chồng, còn có đại tẩu nhị tẩu châm chọc khiêu khích.



"Khẳng định sẽ không, con cứ tin tưởng nương, nương đã coi qua cho con, thỉnh hoàng đại tiên tới được, mọi người đều nói hắn coi đúng. Hơn nữa cho dù là khuê nữ thì thế nào, Vương gia bọn họ không cần, Thích gia chúng ta nuôi dưỡng, nhưng con trăm ngàn đừng trở về để bị khinh bỉ. Con cho là nương không biết sao, thời điểm con mang thai Hoa nhi và Phúc nhi, còn phải làm việc sao? Hai chị em dâu kia của con cũng quá kỳ cục! Về sau tính tình con phải cứng rắn một chút cho nương, con lại không cần một phân một hào nào của các nàng."



Hết chương 8.