Con Gái Nhà Nông

Chương 85 : Đinh thị dựa vào bát quái!

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Lão bà bà kia nghe xong Vương Phúc Nhi nói thì cười nói: "Tiểu Phượng là đứa bé ngoan, trong nhà trong trong ngoài ngoài đều rất có năng lực, đối mấy người láng giềng chúng ta cũng đều cười tủm tỉm, cha nương nàng cũng rất vui vẻ."



Một người khác cũng nói: "Đúng vậy, ngươi nói sao chúng ta lại không có khuê nữ và cháu gái có khả năng như vậy đây."



"Lần trước ta đi nhà nàng đánh một cái lưỡi liềm, trong tay không đủ tiền, nàng để cho ta cầm về dùng trước, chờ có tiền thì đi qua trả lại, ngươi xem xem này, sinh ý nhà bọn họ có thể không tốt sao?"



Mọi người bảy miệng tám lời, Vương Phúc Nhi nhân cơ hội chuồn đi, nói với Triệu thị và Đinh thị: "Nãi nãi và Đại bá mẫu đều nghe rõ rồi chứ?"



Triệu thị thực vừa lòng, bà cảm thấy láng giềng nhiều năm mới là người hiểu biết nhất, đứa nhỏ kêu Tiểu Phượng này thế nhưng có thể làm cho nhiều người nói nàng tốt như vậy, vậy khẳng định là tốt thật, bằng không, ai nguyện ý nói tốt cho người khác chứ. Vương gia thôn hơi chút có chuyện rắm chó, đều bị truyền đi thật sự khó nghe. Bà là người hiểu rõ nhất.



Đinh thị ở một bên nói thầm: "Con dâu quá lợi hại, cũng không được."



A, hiện tại cảm thấy người ta giỏi giang rồi. Triệu thị mắng: "Ngươi cái đồ bạo ngược, ở trước mặt ta ngươi biết ăn nói, còn có thể tranh luận, bây giờ còn sợ thú con dâu lợi hại? Ngươi muốn thú về, người ta còn không nhất định đáp ứng đâu, ngươi không có nghe những người đó nói sao, người ta tốt như vậy. Tuy rằng Đại Bảo chúng ta cũng không tệ, nhưng mà rốt cuộc là đi ra từ trong thôn, người ta mà để ý thì vẫn chướng mắt chuyện này, còn cái bộ dáng này của ngươi nữa, đến lúc đó ta thật sự là giỏ trúc múc nước công dã tràng."



Vương Phúc Nhi thấy giọng nói của Triệu thị càng lúc càng lớn, bên cạnh có mấy người đã quay đầu lại nhìn, vội kéo tay áo Triệu thị: "Nãi nãi, chúng ta nhanh rời khỏi đây, mọi người đang nhìn mình kìa, nếu như bị người biết được, thì có thể xong rồi!"



Thế này Triệu thị mới không có mắng Đinh thị nữa, cũng túm Đinh thị đi luôn. Đinh thị nói: "Ta còn chưa có nhìn thấy người."



"Ngươi còn muốn thương lượng trực tiếp ngay trước mặt hả, cũng không phải chúng ta cưới một thiên tiên, đại khái có thể là được! Cuối cùng còn không phải sống cùng với Đại Bảo!" Hiện tại cũng để cho ngươi ngoại lệ như vậy, ngươi còn muốn sao?



Trong lòng Đinh thị nói, lúc ấy ánh mắt ngươi nhìn con dâu cũng không phải vậy sao, nào có tư cách nói ta?




"Hắc hắc, ta là Đại bá mẫu của Phúc nhi, con trai ta là Đại Bảo đã làm chưởng quầy ở trấn trên, chính là tiệm tạp hoá ở phố tây bên kia. Tiểu thiếu gia lớn lên thật là đẹp mắt, nhìn còn đẹp hơn cả nữ oa."



Trong lòng Vương Phúc Nhi cười thầm, Tống Trường Khanh tức giận đến bùng nổ, mình là một nam oa bị người ta nói còn đẹp hơn nữ oa, thật là quăng sạch mặt mũi! Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Chỉ là người nọ là Đại bá mẫu của Phúc nhi, nếu là người khác, hắn đã sớm một đấm một phát rồi.



"Quá khen!"



"Không có quá khen, không có quá khen! Ta nói là lời nói thật, chúng ta nông dân đều thích nói thật. Hắc hắc, tiểu thiếu gia có rảnh đi nhà của ta chơi đùa đi, Tứ Bảo của nhà ta tuổi cũng xấp xỉ với ngươi, nhất định nó thích chơi với ngươi."



Tống Trường Khanh lạnh lùng nói: "Không cần, ta không có thời gian."



"Sao lại không có thời gian chứ, ta nói với ngươi, hiện tại tuổi của ngươi và Phúc nhi đều lớn, lúc này còn cùng chơi chung một chỗ nhiều cũng bất tiện, Tứ Bảo của nhà ta... Nha! Nương, ngươi làm gì vậy, làm sao nhéo ta."



"Ngậm miệng thối của ngươi lại, không nói lời nào cũng không có ai nói ngươi thành câm điếc." Triệu thị mắng: "Tống thiếu gia, ngươi đừng nghe nàng ta nói hươu nói vượn, nàng ta chính là một người hồ đồ, nói chuyện giống như đánh rắm. Trở về ta lại thu thập ngươi!"



Đinh thị không cam lòng không muốn ngậm miệng lại, tốc độ Vương Đồng Tỏa đánh xe nhanh hơn, lúc tới cửa thôn, Tống Trường Khanh xuống xe đi nhà tú tài công, người khác thì về nhà mình.



Thích thị đợi cả một ngày, thấy hai cha con trở về, vội hỏi tin tức thế nào, Vương Phúc Nhi liền nói chuyện hôm nay, Vương Hoa Nhi nói: "Xem tình hình này, Đại bá mẫu đáp ứng rồi?"



"Không sai biệt lắm đi, chúng ta có thể làm đến đây là được, chuyện về sau để cho Đại bá phụ và Đại bá mẫu con quản đi." Cho dù có thân hơn nữa, nếu nhúng tay nhiều quá, đến lúc đó còn có thể bị oán thầm, Thích thị rất hiểu rõ chuyện này.



Vương Phúc Nhi cũng cho là như vậy, lại nghĩ đến tú tài công sinh bệnh, mình muốn đi thăm ông, liền nói với cha nương, kết quả Vương Tiểu Bảo cũng muốn đi theo, Vương Phúc Nhi liền nắm tay nó cùng nhau đi qua.