Con Gái Nhà Nông

Chương 90 : Có dưa hấu rồi!

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Hôn sự của Vương Đại Bảo và Tiểu Phượng đã được định ra rất nhanh, bởi vì tuổi của hai người cũng không còn nhỏ, bàn bạc là sau mùa thu hoạch vụ thu thì thành thân. Hiện tại làm tiệc vui trong nhà cũ, sau đó đôi phu thê hai người lại trở lại sống ở trấn trên.



Vương Phúc Nhi trồng dưa hấu đã bắt ra trái non rồi, thoạt nhìn to bằng nắm tay, cuối cùng đã có thành quả. Cũng không uổng phí mình kiên trì không ngừng.



Từ ngày dưa hấu bắt đầu ra trái nhỏ, Vương Tiểu Bảo còn trở nên chịu khó hơn cả Vương Phúc Nhi, một ngày đi xem vài lần, còn phải tưới nước hai lần sáng tối, thấy Vương Phúc Nhi lại tới đây, còn hỏi thẳng: "Tam tỷ, bao giờ dưa hấu này mới chín?"



Vương Phúc Nhi mỗi lần đều nói sắp rồi sắp rồi, Vương Tiểu Bảo cứ tiếp tục kiên trì, cũng may dưa hấu mỗi ngày một lớn lên, tươi cười trên mặt Vương Tiểu Bảo càng lớn hơn nữa.



Qua vài ngày, lại là ngày hợp chợ, Thích thị nói muốn mua chút đồ cho Đại Bảo thành thân. Tuy rằng bình thường đều trực tiếp cho tiền biếu, nhưng mà dù sao cũng là thân chất nhi (cháu trai ruột của chồng) thành thân, không thêm chút gì khác thì cũng quá kì cục.



Thích thị cảm thấy trong sinh hoạt, phải thực chất, cho nên chuẩn bị mua một ít đồ dùng hằng ngày cho đôi phu thê trẻ Đại Bảo, tỷ như bồn chậu, thùng các loại. Chăn mền thì tự nhiên có tân nương mới gả chuẩn bị, không cần người khác phải mua thêm, nàng cũng sẽ không mua. Mà Vương Phúc Nhi từ trong đất trồng rau hái được mấy trái dưa, chuẩn bị hái đưa qua cho Tống gia và Triệu gia, đây chính là tự mình trồng. Nhưng nghiêm khắc mà nói, nếu không có Tống Trường Khanh đưa dưa hấu tới, cũng không có hôm nay, hơn nữa hiện tại lại là đồng bọn hợp tác, đưa mấy trái dưa hấu cũng là nên làm.



"Trước tiên chúng ta vẫn nên đi cùng Phúc nhi đưa tặng dưa hấu đi, thứ này quý giá, nếu như va chạm bị hỏng rồi, vậy thì không tốt." Thích thị nói.



Vương Đồng Tỏa nghe lời nương tử nói, đi tới Tế An Đường trước. Vương chưởng quỹ Tế An Đường thấy ba người bọn họ, thì rất là vui vẻ. Vương Đồng Tỏa để dưa hấu xuống, Vương chưởng quỹ vội nói: "Dưa hấu này là các ngươi tự mình trồng ra sao? Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Vậy thì rất giỏi đó, thứ đồ chơi này người bình thường còn nhìn không ra đâu. Ta nói Vương huynh đệ, nếu ngươi có tay nghề này, về sau trồng nhiều một chút, cam đoan có thể kiếm tiền!"




"Đúng vậy, hiện tại chúng con cùng mở tiệm kia, điểm tâm bên trong đều là nàng nghĩ ra được, trứng gà cuốn nương thích ăn, cái đó cũng là nàng làm ra." Triệu Thư Lâm nói.



"Thì ra là một đứa nhỏ trí tuệ, nhưng mà dù sao cũng là một nữ oa, về sau các ngươi cũng chú ý một chút, tuổi dần dần lớn lên, cũng đừng giống như ngày bé, cũng không có một chút cố kỵ nào, đã biết chưa?"



"Nương, con hiểu được, đều rất chú ý. Còn có Trường Khanh ở cùng, Phúc nhi chỉ phụ trách làm ra điểm tâm, còn chuyện trong mặt tiền cửa hàng đều là hai người con và Trường Khanh trông coi." Triệu Thư Lâm biết nương thực chú ý mấy chuyện này, không khỏi nói giúp thay Vương Phúc Nhi vài câu.



"Được rồi, nương không nói gì, hiện tại con làm cha con rất vừa lòng, nương cũng cảm thấy vui vẻ. Diendanlequydon~ChieuNinh Tuy rằng ta chỉ có một mình con, nhưng mà đều mạnh hơn mấy đứa nhỏ con nhà người khác nhiều." Nương Triệu Thư Lâm thở dài: "Hiện tại chúng ta tốt hơn trước kia nhiều, trước kia ta lúc nào cũng lo lắng, có phải con cũng bị người khác hại hay không. Từ khi cha con làm cho cả nhà Nhị thúc ra khỏi trấn Tú Thủy này, tâm của ta mới xem như thả lại trong bụng. Con nhất định phải không chịu thua kém cho ta và cha con có biết hay không?"



Còn có lão thái thái kia, trước đó ỷ vào mình là kế mẫu, khiến cho nam nhân của mình không ngừng chịu thiệt thòi, cũng may cha của hắn cũng không phải là người chỉ biết nhẫn nhịn, đẩy nhà lão Nhị vào trong lao. Lão thái thái vì thân nhi tử của mình mà không thể không thỏa hiệp, hiện tại cũng đi theo cả nhà lão Nhị đi tới nơi khác. Đương nhiên sẽ không phải đi hưởng phúc, lão Nhị đã không còn bao nhiêu tiền, miễn cưỡng có thể sống, như vậy mới tốt, mắt không thấy tâm không phiền. Nếu đứa cha đứa nhỏ ác độc, trực tiếp làm cho lão Nhị không sống được, hắn cũng không có cách nào, chỉ dựa vào chuyện lão Nhị làm đối với cả nhà mình, bao nhiêu đó cũng coi như còn nhẹ!



Bọn họ vốn dĩ là muốn cho đại phòng này tuyệt hậu, muốn trói Thư Lâm lại bán đi rất xa, đáng tiếc ông trời có mắt, làm cho bọn họ bị thất bại. Trong lòng của cha Thư Lâm đều biết rõ, vẫn đang bố trí, ai biết thế nhưng lão thái thái lại có chủ ý ác độc như vậy. Muốn đẩy cha Thư Lâm và trong nhà lao, làm cho mình và Thư Lâm cũng không có một chút chỗ dựa nào! Nhưng mà kết quả, ngược lại là lão Nhị tự mình vào nhà lao, cái này kêu là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt!



Ài, suy nghĩ nhiều, vẫn nên để dưa hấu vào trong giếng lạnh, chờ cha đứa nhỏ trở về cùng nhau ăn thôi.



Hết chương 90.