Còn Không Phải Vì Em Đáng Yêu Sao
Chương 21 : Thư tình
Ngày đăng: 18:03 19/04/20
Tia sáng chói mắt chiếu lại đây, Trần Tương Xán theo bản năng dùng tay che mắt, xe đạp dựng sau lưng cậu.
“Cậu đi đường sao không phát ra tiếng động?” Lục Niệm Niệm ngẩn người.
Tên này thần không hay quỷ không biết xuất hiện sau lưng cô, đột nhiên lên tiếng dọa cô nhảy dựng lên.
Không biết cậu đã chờ ở đây bao lâu rồi, đi xe đạp còn nhanh hơn cô.
Trần Tương Xán hỏi: “Tiết tự học tối nay cậu đi đâu?”
Lục Niệm Niệm do dự, việc này vẫn chưa thể nói với cậu, dựa theo tính cách của Cố Miểu, phỏng chững cũng không muốn để cậu biết.
“Đương nhiên là đi vệ sinh.”
Nghe vậy, Trần Tương Xán trầm mặc mấy giây, hiển nhiên không tin, “Lớp trưởng lớp các cậu nói với tớ, hội học sinh điểm danh lần thứ nhất xong, cậu liền đi.”
“Cậu xác định cậu bị táo bọn?”
Không biết vì sao, Lục Niệm Niệm cảm thấy, đêm nay Trần Tương Xán có chút hùng hổ doạ người, cậu tựa hồ đang cùng cô phân cao thấp.
Vì vậy cô thừa nhận bản thân mình nói dối, nhỏ giọng lầm bầm: “Tớ không đi vệ sinh, tớ cùng Cố Miểu có việc ra ngoài một chuyến.”
“Nhưng tớ đảm bảo, tuyệt đối không phải chuyện xấu.” Rất sợ Trần Tương Xán không tin, Lục Niệm Niệm vội vã dựng thẳng ba ngón tay lên thề.
Nam sinh trước mắt quét mắt nhìn cô, ánh mắt thâm trầm tra xét kỹ càng.
Chợt nhớ tới, người này lại có thể không nể tình, ghi tên của mình, Lục Niệm Niệm nhịn không được đánh một cái vào cánh tay cậu.
“Đánh tớ làm gì?” Trần Tương Xán trừng cô, đang đẩy xe đạp, liền ăn một cái tát, tuy rằng có chút đau, nhưng có loại cảm giác chứng nào tật nấy.
Lục Niệm Niệm cau mày, lầm bầm quở trách nói: “Cậu lại có thể ghi tên tớ, một chút tình cảm cũng không đếm xỉa tới!”
Nghe vậy, Trần Tương Xán không nhịn được trừng cô: “Tớ không có ghi tên cậu.”
Lục Niệm Niệm sững sờ: “Nhưng lớp trưởng lớp tớ cậu ấy nói...”
Trần Tương Xán bỗng nhiên đãnh gãy lời cô, không muốn tiếp tục nghe.
“Cậu nói, tớ cùng cậu có tình cảm gì?” Cậu nam sinh hạ mắt, ý cười khóe mắt ngày càng sâu, đường nét sâu sắc, ở trong bầu không khí nửa sáng nửa tối càng thêm rõ ràng.
Trong lòng cậu mơ hồ mong đợi điều gì đó.
Đáp lại lời của cậu, lại là một cái tát của cô gái đánh vào cánh tay cậu.
Phía sau đã có người chú ý tới bọn họ, ánh mắt bát quái từ bốn phương tám hướng quăng tới.
Trần Tương Xán cau mày, nhìn qua dường như có lời muốn nói với cô, cậu đưa tay kéo đằng sau cổ áo đồng phục của cô, còn chưa đợi phản ứng của cô, liền đem người kéo tới chỗ ngoặt của lớp học.
Cố Miểu đứng tại chỗ, trái tim vừa nãy kinh hoàng giờ khắc này đang chậm rãi bình tĩnh, nhìn cậu nam sinh thái độ thô lỗ kéo người rời đi, cô âm thầm hít một hơi, vẫn cảm thấy trong ngực có chút phiền muộn.
“Này này này, cậu làm gì vậy!”
Sức lực người này thực sự quá lớn, Lục Niệm Niệm nhấc chân lên, hầu như là bị người này kéo đi.
Trần Tương Xán ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô, do dự một lúc, hỏi: “Buổi tối tự học hôm đó cậu đi đâu làm gì vậy?”
Lục Niệm Niệm không nhịn được cau mày, tại sao lại nhắc tới chuyện này.
“Tớ không làm gì cả, sao cậu lại hỏi chuyện cũ này.”
Trần Tương Xán nhìn chằm chằm cô, môi mở ra lại đóng vào, hô hấp có chút gấp.
“Có phải cậu giúp tớ sửa xe đạp không?”
Khi nói câu này, vẻ mặt cậu có chút kỳ lạ, thậm chí gương mặt anh tuấn có chút đỏ.
Giống như xấu hổ.
Lục Niệm Niệm chớp mắt, ý thức được cậu đang nói gì, nhanh chóng sửa lại: “Không phải tớ, là Cố Miểu giúp cậu sửa xe đạp.”
“Cậu nên cám ơn cậu ấy mới đúng.”
Thì ra là như vậy, nam sinh đáy mắt u ám, tâm tình xoẹt qua một tia thất vọng.
Hai người trầm mặc mấy giây, Trần Tương Xán khóe môi hơi cong, lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Bỗng nhiên nghiêm mặt nói: “Tớ là tới thông báo với cậu, cậu cùng Cố Miểu mỗi người viết một bản kiểm điểm 1000 chữ, ngày mai giao cho Hội Học Sinh.”
Nghe vậy, Lục Niệm Niệm trợn to hai mắt, có chút không tình nguyện: “Tại sao!”
“Chúng tớ là vì cậu a!”
Trần Tương Xán cười gằn: “Vì tớ? Tớ không chịu nổi.”
“Tự ý trốn học còn làm đổ một loạt xe đạp, cậu cho rằng cứ thế là xong?”