Con Mồi
Chương 41 :
Ngày đăng: 14:49 18/04/20
Sáng sớm tỉnh lại, không thấy người phụ nữ bên cạnh đâu, trong giây lát, anh còn cho rằng kích tình đêm qua chỉ là một giấc mơ, nhưng bên trong không khí vẫn còn lưu lại hương vị sau khi giao hoan.
Sau đó, anh nghe thấy tiếng nước chảy, biết được là cô đang tắm rửa trong phòng tắm.
nói thật, anh còn tưởng cô nửa đêm sẽ chạy đi tắm rửa, cô có thói quen tắm rửa sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái xong mới ngủ, anh không phải không thích cô tắm rửa, nhưng mà sau mỗi lần hoan ái, cho dù có mệt đến đâu nữa thì cô vẫn khẩn cấp đứng lên tẩy rửa chính mình, sau đó mặc vào quần áo sạch rồi mới trở về ngủ, làm cho anh ngẫu nhiên cảm thấy buồn bực trong lòng, cô có hay không cảm thấy anh thật bẩn.
Nhưng đêm qua, cô lại không làm như vậy, có lẽ là bởi vì cô quá mệt mỏi.
cô lợi dụng anh.
Ở trong đêm tối, sờ soạng người anh, hoàn toàn triệt để áp đảo anh.
không phải anh không thích như vậy, nhưng anh thật sự hy vọng cô có thể quang minh chính đại chút.
Lại nói, cô vốn không phải là cái loại mèo hoang cuồng dã phóng túng thế này, cô vẫn luôn luôn trầm ổn, kể cả lúc ở trên giường cùng anh, cô vẫn cố gắng áp chế lại tiếng rên của mình, thẳng đến khi rốt cuộc không đè nén được nữa.
anh rất thích tiếng rên ưm ưm nho cùng tiếng thở dốc lặng lẽ của cô, chúng mê người hơn tất cả những gì anh biết.
Tiếng nước ào ào nhẹ nhàng vang lên.
anh cơ hồ có thể thấy hình dáng cô ở dưới vòi hoa sen, cả người ướt đẫm đầy gợi cảm.
cô không thích đi trễ, không thích đánh vỡ quy luật nho nhỏ này.
anh hẳn nên để cô tắm rửa sạch sẽ, ngày hôm qua cô triền miên với anh, tám phần sẽ làm bộ não nho nhỏ của cô ảo não một chút, anh cũng không phải muốn được một tấc lại muốn tiến một thước.
Như vậy đã tốt lắm rồi.
cô muốn anh, chủ động tìm anh.
anh đã đạt được cái thắng lợi nho nhỏ mà mình muốn, người đàn ông thông minh phải biết có chừng mực.
Nhưng là, ban đêm ngày hôm qua, cô dùng cơ thể mình ôm lấy anh.
cô vẫn gắt gao quấn lấy anh, bám trên người anh, sợ run.
anh vùi mặt vào trên đầu vai cô, cảm giác chân có chút mềm, thiếu chút đứng không vững, khó có thể tưởng tượng cảm giác có thể tốt như vậy, thế nhưng còn có thể tốt hơn so với lần trước.
Người phụ nữ này giống như thuốc phiện, làm cho anh nghiện đến si mê, không thể nào bỏ xuống được.
Nếu đêm qua cô không tìm anh, anh cũng sẽ từ bỏ kiên trì buồn cười kia, anh vốn dự tính thừa dịp ngày nghỉ trong tuần lễ này, bổ sung lại tiến độ.
nói thật, anh đã tới giới hạn sắp sinh bệnh rồi.
Giúp cô từ từ thả lỏng tay chân, anh hơi hơi lui ra phía sau, để cho cô đứng vững, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ ửng, giống như một quả táo, một đôi mắt buông xuống, hoàn toàn không dám nhìn anh.
anh cố ý cúi người hôn lên đôi môi thủy nộn của cô, một lần lại một lần, dụ dỗ, cho đến khi cô lại nâng tay chặn anh lại, lại bởi vậy mà ngẩng đầu lên, anh mới áp trán mình lên trán cô, nhìn vào mắt cô, mở miệng nói.
"Buổi sáng tốt lành."
cô hoàn hồn, con ngươi hiện lên xấu hổ cùng ngượng ngùng.
Nhìn anh, cô liếm liếm môi, mới hé miệng, nhỏ giọng phun ra một chữ.
"Tốt lành."
anh không nhịn được mỉm cười, không thể khống chế nhếch môi lên.
Đó là điệu cười đắc ý, anh biết mình quá kiêu ngạo, nhưng anh không thể kiềm chế không được.
cô xấu hổ liếc nhìn anh một cái, cũng là không nói thêm cái gì, chỉ xoay người cấp tốc tẩy rửa bản thân, bước ra khỏi bồn tắm lớn, lấy đại khăn tắm che lại thân thể trắng noãn kia, vội vàng đi ra ngoài.
anh không ngăn cản cô, cứ việc cho cô giữ im lặng, nhưng anh biết, có cái gì đó đã thay đổi giữa họ.
Ba năm, cô tuy rằng gả cho anh, cùng anh ở chung sớm chiều, sinh hoạt vợ chồng, nhưng anh lại cảm giác được cô tạo ra một giới hạn vô hình, người phụ nữ này giống như tùy theo hoàn cảnh, đều tự bao bọc trong một vòng bảo vệ trong suốt, không cho người khác tới gần, không cho anh thực sự tới gần.