Cơn Mưa Định Mệnh

Chương 26 :

Ngày đăng: 10:57 18/04/20


Nhiều đồ quá không biết nên lấy bộ nào, mà toàn đồ nhạy cảm của phụ nữ, hỏi lại cũng kỳ... thôi lấy đại một bộ cho cô ấy mặc vậy. Dù sao cũng là đồ của Linh Đan, mặc cái nào chả được? Nghĩ thế rồi Khánh đem quần áo đến gần cửa phòng tắm.



Đây, quần áo đây, em cầm lấy mà mặc!



Khánh gõ cửa và nói.



Vâng, anh chờ em chút!



Cánh cửa phòng tắm lại hé mở, Linh Đan quấn cái khăn tắm hờ hững trên người, cố tình đứng ở giữa cửa rồi với tay ra lấy quần áo. Cánh tay cô chìa ra phía trước đỡ lấy, nhân tiện cô làm như không thấy rồi nắm chặt bàn tay Khánh. Anh giật mình, cái nắm tay này có ý gì đây? Trong người còn đang rạo rực khó tả, cái nắm tay mát lịm làm Khánh muốn chạm vào những chỗ khác trên người Linh Đan. Hai bàn tay cứ nắm lấy nhau chưa chịu buông, Khánh khó chịu lắm rồi, những ngón tay bắt đầu cử động, anh mon men sờ vào mu bàn tay Linh Đan, bất ngờ nắm chặt lấy tay cô rồi kéo ra ngoài.



Aaaahh...



Bị kéo bất ngờ, Linh Đan vờ hét lên thất thanh rồi ngã nhào vào lòng Khánh, cả cơ thể chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm, gần như phô bày tấm lưng mềm mại.



Anh xin lỗi, có làm em giật mình không?



Khánh được đà vòng tay ra phía sau ôm lấy Linh Đan ghì chặt vào người mình, ghé vào tai cô thủ thỉ. Linh Đan khẽ lắc đầu:



Em không sao, chắc nền nhà ướt nên trơn trượt anh ạ!



Cô ấy cúi đầu và nhẹ nhàng nói, ánh mắt lảng tránh sự thăm dò của anh.



Lần sau em chú ý vào nhé!



Khánh vừa dứt lời cũng là lúc bàn tay của anh bắt đầu nhập cuộc, chiếc khăn cuốn hờ bị anh gạt phăng xuống đất, Linh Đan trần như nhộng trước mắt anh, cô ấy run rẩy xuýt xoa:
Bật đèn ngủ cạnh giường lên, Khánh kéo chăn và đắp lên cơ thể trần như nhộng của mỹ nữ, tấm thân nuột nà không chê được điểm nào. Nhưng rồi, anh chợt khựng lại vì thấy dưới ga giường ngay chỗ Linh Đan nằm có dính ít máu đỏ. Khánh nghĩ lại, mà cố nghĩ cũng không nhớ được gì vì khi nãy đầu óc anh chỉ nghĩ đến việc giải tỏa sự hưng phấn, quên hết việc đã đưa vào bên trong ra sao, cảm giác sung sướng thì vẫn còn mà chuyện khác lại ko nhớ nổi...



Mong ước bao lâu, không ngờ hôm nay vô tình mà anh lại được hưởng thụ gái tân? Khánh như không tin vào mắt mình, cô ấy thạo đời, lại dễ dãi như vậy, không ngờ lại chấp nhận dâng hiến thứ quý giá đó cho anh, lẽ nào, vì anh đẹp trai sao? Tình yêu sét đánh à?.... Khánh bắt đầu ngộ nhận, một chú cừu non ăn tạp không biết mình đã bị lừa một cú ngoạn mục.



Khánh đinh ninh là như vậy nên anh trân trọng Linh Đan lắm, bản thân lấy đi thứ quý giá của cô nên cảm giác tội lỗi bỗng nhiên xuất hiện. Anh nằm xuống kế bên rồi hôn nhẹ lên má cô, đắp chăn che ngang ngực để Linh Đan ngủ ngon không bị cảm lạnh. Anh mệt lắm rồi, muốn ngủ lắm luôn, nhưng trước khi vào giấc vẫn thì thầm vào tai cô gái:



Cảm ơn em!



Khánh mệt, anh mệt lắm ấy. Chạy xe căng thẳng, xuống xe thì bám đuôi theo gái, có bao nhiêu sinh lực khi nãy đã dồn hết vào cuộc vui, bởi vậy, vừa ngả lưng là anh ngủ quên trời đất. Linh Đan thấy anh mệt nên cũng để yên cho Khánh ngủ một giấc sâu. Thấy chàng trai này có vẻ gì đó đáng yêu nên Linh Đan không bực bội chuyện khi nãy nữa, có thể là lần đầu gặp mặt nên không kìm hãm được.



Cô mở điện thoại ra, cho màn hình tối nhất có thể và nhắn tin trò chuyện với ai đó...



Đêm đã khuya rồi nhưng Linh Đan chưa ngủ được, có lẽ do uống một hớp bò húc có chứa thuốc kích thích nên cơ thể chưa được thỏa mãn khiến cô khó chịu. Xem giờ đã là 2 giờ sáng, Khánh vẫn đang ngủ khì, Linh Đan mạnh bạo luồn tay xuống dưới sờ vào cái đó của anh, nó mềm xìu, không ngóc đầu lên được, có thể do chủ nhân quá mệt...



Không mảnh vải trên người, nằm gọn trong chăn, bên cạnh lại có một người đàn ông cao to, Linh Đan bỗng nhiên nổi hứng, muốn khiêu khích Khánh để anh thức dậy và thỏa hiệp với cô. Hy vọng lần đầu hụt hẫng sẽ được bù đắp lại bằng lượt về đầy mong đợi. Không do dự, Linh Đan bò lồm cồm xuống phía dưới, nơi con ciu yếu xìu ấy, bàn tay vuốt vuốt xoa xoa để kích thích... quả nhiên, dù chủ nhân đang ngủ nhưng cậu bé vẫn bắt sóng tốt, nhận được tín hiệu là ngóc đầu lên ngay. Cứng và to là điều mà Linh Đan rất hài lòng.



Cơ mà anh ấy vẫn ngủ rất say, làm sao đây? Linh Đan khẽ ngậm lấy cậu nhỏ, cô dùng lưỡi cọ quét xung quanh cậu bé, do được kích thích chiêu độc nên Khánh chập chờn tỉnh giấc. Anh thấy sung sướng quá, mơ màng không biết thật hay mơ, mở mắt ra thấy trời vẫn tối, mà đang ngủ say nên quên mất mình đang nằm khách sạn với gái. Trong vô thức, anh nhắm mắt lại ngủ tiếp, nhưng tay thì lại ghì đầu Linh Đan ấn xuống để cô làm tiếp.



Đến khi hứng quá, không chịu được, Khánh lôi Linh Đan nằm ghì lên người mình, trong chăn, anh quờ quạng sờ nắn ngực cô, con ciu thì lần mò tìm chỗ ẩn trú. Giờ này rồi còn nghĩ gì đến an toàn hay không an toàn nữa? Đầu trần, Khánh cứ thế thâm nhập vào bên trong, những lần thúc mạnh bạo, da thịt cọ sát nhau đến mê người, cứ thế, Linh Đan nằm sấp lên người anh, Khánh nằm dưới và tấn công vào bên trong dồn dập. Anh đã tỉnh và nhớ lại mọi chuyện, khẽ hôn môi cô, Khánh nói:



Có làm em thất vọng không?



Linh Đan đá lưỡi lại anh vẻ nguyện ý, đúng là nguyện ý thật, của nợ gân guốc và mạnh mẽ thế này, dục tình trong cô trào dâng khôn xiết. Cả hai đều chìm đắm trong hoan lạc không có cách nào thoát ra được....