Cơn Mưa Định Mệnh

Chương 59 :

Ngày đăng: 10:58 18/04/20


Quen biết nhau chưa lâu, ngày thường lại thấy Hạnh ngoan ngoãn, hiền lành nên Định nghĩ, cô bé chưa nếm phải mùi đời. Bởi vậy, giây phút này khi biết Hạnh đang ở trong tay của gã cầm đồ, Định lo lắng khôn nguôi, sợ hãi và thấy xấu hổ khi để liên lụy đến cô gái ngây thơ ấy.



Ông đang ở đâu?



Định nói như hét lên trong điện thoại, ngày thường mỗi lần tiếp đón lão ta, cô luôn ngọt nhạt tươi cười, anh anh em em, chưa khi nào biết hỗn xược là gì? Bởi hắn là khách mua vui, hơn nữa lại là xã hội đen, thái độ chập chờn có ngày ăn đòn thay cơm... nên cô chú ý lắm. Hôm nay thì khác, giới hạn đã bị kéo căng ra khi chuyện của bản thân ảnh hưởng đến người khác, Định không kiêng dè nữa mà bật thẳng thừng với gã cầm đồ.



Á à, con mất dạy này? Mày dám hỗn với ông cơ à?



Bị đối đáp với thái độ lồi lõm, gã Long uất chí buông Hạnh ra, tay chân lăm lăm như muốn đánh nhau, đứng tồng ngồng giữa phòng và nói chuyện điện thoại. Hạnh thư giãn được đôi chút, ít ra lúc này, chị Định đã biết chuyện và cơ hội cô được giải thoát là rất cao. Chỉ có điều, làm sao khiến hắn thu hồi quyết định mới là chuyện cô lưu tâm nhất lúc này.



Nói luôn đi, ngày thường tôi đối xử với ông đến nỗi nào mà ông phải làm trò bẩn thỉu đó?



Định thẳng thắn.



Hẹn với ông mày từ trước mà sao đéo đến?



Gã Long nói năng bỗ bã.



Nhiều khi quên đi, phải thông cảm cho nhau chứ?



Thông thế đéo nào được? Đang muốn thông đây!



Long thộn mặt ra khi nhắc đến khoản nhạy cảm, đúng là gã si mê Định, cô gái có đôi mắt ướt và cặp dzú đầy đặn. Qua tay với nhiều phụ nữ nhưng gã phải ngầm thừa nhận, khoản chăn gối phù hợp nhất vẫn là với Định. Bởi vậy, hôm nay khi có hứng mà Định lại không đến kịp nên hắn điên, ngày thường hắn cũng cưng cô lắm.



Hôm nay hết đêm được chưa?



Định xuống nước và bắt đầu giao dịch!



Không được kêu mệt đấy nhé!



Long sung sướng và khẽ ậm ừ.



Sợ đếch gì mệt! Mà này, thả con bé ra ngay, còn động vào nó đừng để tôi điên!



Rồi rồi... hí hí hí...




Chị cũng không hiểu nổi nó ăn cắp kiểu gì mà tinh vi, toàn trộm xe tay ga ở các ngõ chợ,... nói chung là khéo lắm.



Nhưng bọn nghiện mà, nó hành xử làm sao được như người thường? Đi đêm lắm có ngày gặp ma, bị mất cắp nhiều nên người dân họ báo công an, họ theo dõi rồi tóm được nó đang thực hiện một phi vụ khác. Chưa trộm được thì công an đến, nó phi xe như điên trên đường gây chết người.



Nhà đã nghèo, họ đòi kiện, đòi bồi thường, những nhà mất cắp cũng vin cớ đến đòi tiền. Bố mẹ chị không chịu nổi cú sốc ấy ngã bệnh luôn, đủ mọi thứ dồn vào gia đình chị, khốn khổ vô cùng...



Hạnh động lòng, nghe sơ sơ cô cũng cảm nhận được tình cảnh ấy, thiết nghĩ mình còn may mắn hơn chị Định rất nhiều lần. Vậy ra, chị ấy nhìn già dặn, từng trải vậy vì phải đứng dậy làm trụ cột cho gia đình, lao thân ra kiếm tiền... cũng là vì thế. Tự nhiên cô thấy thương chị quá, đổi lại là cô, chưa chắc đã mạnh mẽ được như vậy.



Em còn nhớ gã Long cầm đồ hôm trước không?



Định hỏi Hạnh.



Em nhớ... sao vậy chị?



Thằng cha đó ngày xưa hay đến chỗ mình massage, nó có tiền mà, nó thích chị từ dạo ấy, nhưng hồi đó chị chưa gì cả.



À, Anh giám đốc trung tâm mình đây này, em không lạ gì chứ?



Vâng. Em biết mà.



Dạo ấy chị cần tiền gửi cho mẹ, xin ứng trước tiền lương nhưng hắn không cho. Mấy năm trước chị còn trẻ, nom cũng ra gì lắm chứ không như bây giờ đâu....



Cái này Hạnh công nhận, Định có dáng người cao, chuẩn phết, gương mặt hiện tại hơi mệt mỏi nhưng đúng là vẫn cuốn hút. Nếu không vướng bận cuộc sống có lẽ còn trẻ đẹp hơn rất nhiều. Trách chi đàn ông mê chị ấy như vậy...



Nó bảo muốn ứng tiền cũng được nhưng phải làm người tình của nó, người tình trong bóng tối, lúc nào nó cần thì phải đáp ứng.



Em biết đấy, thân gái bơ vơ, chị có quen biết gì ai đâu, lúc ấy nhà cần tiền, chị chẳng còn cách nào khác, chấp nhận nhắm mắt đưa chân. Hồi ấy hắn mê chị, cũng mạnh tay chi tiền, không ngại cho mượn 100 triệu, số tiền không nhỏ đúng không?



Rồi làm dần trả nợ, cũng may nó thương, nó hay trừ bớt đi cho rồi trả được hết nợ. Trong thời gian đó gã Long cũng hay đến, hắn tán tỉnh rồi dụ dỗ, số tiền tay giám đốc cho vay chưa đủ để trang trải số nợ cho gia đình đâu em ạ, nhưng có bao nhiêu quý bấy nhiêu rồi.



Đằng nào cũng xấu rồi, chị liều, chị chấp nhận lời đề nghị của gã Long. Rồi hắn cũng bám chị từ đó tới giờ, riết rồi không dứt ra được thấy tiền là mê, em không hiểu chứ khi đã bập vào chuyện mua vui đồng tiền... nó ham dữ lắm. Nhơ nhớp không dứt ra được...



Nước mắt lại rơi, Định nâng ly và uống cạn, ngoài trời mưa bay khắp lối, gió bấc vẫn rít từng cơn...