Con Sâu Tình Yêu Của Con Mèo Trừu Tượng

Chương 24 :

Ngày đăng: 21:04 21/04/20


Gần đây, Ngô Diệu trở nên bận rộn, vừa hẹn hò với Lạc Tài Tần, lại vừa phải giúp Phi Phi chuẩn bị đính hôn, Phi Phi sắp đính hôn với Liêm Khải mà công việc của cô vẫn chất chồng, bố mẹ Phi Phi đều mất sớm, thế nên Ngô Diệu giao chuyện buôn bán trong cửa hàng cho bà Ngô, giúp Phi Phi chuẩn bị lễ đính hôn và sửa sang lại nhà cửa. Bởi thế mà lúc nào Liêm Khải cũng trêu Lạc Tài Tần, “Thấy chứ, chị em nhà người ta còn có nghĩa khí hơn anh em mình đấy!”



Sau khi tổ chức triển lãm tranh, danh tiếng của Lạc Tài Tần càng lúc càng lớn, làm hết việc xong anh lại bận rộn chuẩn bị kết hôn với Ngô Diệu.



Anhh không muốn như Liêm Khải, đính hôn trước, có con rồi mới cưới, mà muốn rước thẳng Ngô Diệu về dinh, rồi từ từ chăm.



Hôm đó vừa đúng thứ hai, là buổi sáng Ngô Diệu không mở cửa hàng, mà giúp Phi Phi mua bát đũa và chăn ga gối nệm. Người phương Nam có vài nguyên tắc, ví dụ như, bát đũa phải do nhà gái chuẩn bị, lỡ như sau này có đánh chửi hnhau, bên nhà trai không thể nói cô dâu ăn cơm nhà họ được.



Trước đó Phi Phi đã đặt một bộ đồ ăn bằng sứ in hoa nhí mày lam, rất tinh xảo, hôm nay Ngô Diệu đi lấy giúp cô, Chúng kết hợp hài hòa với mấy thứ rèm cửa và khăn trải bàn cùng kiểu dáng. Nếu đã chung sống với nhau thì nhà cửa phải trang trí lại một chút mới có cảm gác mới mẻ, thế thì chú rể sẽ càng thương yêu cô dâu, dù là kết hôn hay đính hôn!



Ngô Diệu xách túi to túi bé, chạy qua chạy lại trong khu phố buôn bán. Cô vừa từ một cửa hàng bán hàng dệt thổ cẩm đi ra thì trông thấy Trâu Thiếu Đông, Xe Trâu Thiếu Đông dừng lại ven đương, vừa xuống xe thì thấy Ngô Diệu, hắn cũng hơi sững người, “Sao em lại ở đây?”



Ngô Diệu cầm móc rèm cửa sổ theo kiểu truyền thống mới mua lắc lắc trước mặt Trâu Thiếu Đông. Trâu Thiếu Đông bất đắc dĩ cười cười, “Chuẩn bị sửa sang nhà cửa nhanh thế à? Lúc nào cưới vậy?”



“Không........Mua cho Phi Phi đấy?” Ngô Diệu xếp gọn lại đồ, cầm danh sách nhìn một lượt, chuẩn bị tìm một cửa hàng khác.



Trâu Thiếu Đông trông thế thì không kìm được một cái nhíu mày, ‘Lạc Tài Tần đâu?”



“Tối qua anh ấy thức suốt đêm, chắc đang ở nhà ngủ rồi. Bên kia là phía đông à?”



Trâu Thiếu Đông bất lực nhìn cô, “Em có biết tỉ lệ tội phạm ở đây rất cao không!”



“Thật ả?” Ngô Diệu hoảng sợ.



“Anh không nói giết người đốt nhà gì, ý anh là trộm cướp ấy!” Trâu Thiếu Đông chỉ tay vào Ngô Diệu, “Anh xin em đấy, lúc đi đường thì mắt nhìn phía trước, đừng nhìn đông nhìn tây được không? Người ta nhìn thấy mắt em đảo láo liên là biết em không quen đường, là người không có chủ kiến, thật thà lại dễ lừa!”



Ngô Diệu bĩu môi, dựa vào cái gì mà mới sáng ra Trâu Thiếu Đông đã dạy đời cô chứ?!



Trâu Thiếu Đông thấy cô khó chịu thì chỉ vào xe nói, “Có cần anh đưa em đi không?”



“Anh rảnh lắm hả? Sao lại xuất hiện ở đây?”



“Ờ....”, Trâu Thiếu Đông thở dài, “Mấy hôm vừa rồi mẹ anh sửa sang lại nhà cửa, cũng cần mua mấy món đồ truyền thống, vừa lúc hôm nay anh có thời gian, nên ra ngoài mua”.



“Thế được rồi, đi cùng đi, anh còn xách đồ giúp em nữa!” Ngô Diệu nhanh chóng tống hết đồ lên ghế sau xe Trâu Thiếu Đông, cô xách tới mỏi nhừ tay rồi, có xe của Trâu Thiếu Đông và phu khuân vác, lát nữa có thể mua thêm ít đồ.



Trâu Thiếu Đông dự cảm được hôm nay mình sẽ làm culi, anh lái xe đưa Ngô Diệu mua những thứ cồng kềnh.



“Phi Phi đính hôn mà sao em cứ bận rộn như gả con gái thế?” Trâu Thiêu Đông cười.



“Anh có cho nói nghỉ đâu, ngày nghỉ nó cũng mệt tới dở sống dở chết rồi, khó lắm mới nghỉ được một buổi, dù sao em cũng rất rảnh!” Ngô Diệu giở túi lấy nước ra uống, lại hỏi, “Công việc của anh dạo này sao rồi? Tài tần nói anh nổi lắm đó sếp Trâu ạ”.



Ngô Diệu hỏi rồi mà Trâu Thiếu Đông vẫ chẳng ho he phản ứng gì. Tò mò nhìn lại, cô thấy Trâu Thiếu Đông vừa lái xe, vừa đưa mắt nhìn cô.



“Này!” Ngô Diệu nghiêm túc nói, “Anh lái xe thì nhìn phía trước đi!”



Trâu Thiếu Đông lắc đầu cười, “Em không giận anh à?”



“Cái gì?”
Ngô Diệu nuốt ực hết trân châu trong miệng, “Thế là tốt rồi, Tiểu Mạn có chịu không?”



“Tôi không thể đi xin cô ta”. Tiền Lệ nhún vai, “Tôi không thể thắng được bản thâ, hơn nữa cô ta cũng không hẳn sẽ nể mặt tôi........Thiếu Đông nói, có lẽ cô có cách”.



“Tôi?” Ngô Diệu chỉ vào mặt mình, thấy hơi khó xử, “Không phải tôi không muốn giúp chị, nhưng quan hệ giữa Tiểu Mạn và tôi không được tốt, tôi còn mắng chị ấy nữa”.



Tiền Lệ cười, “tôi rất tin lời Thiếu Đông nói. Cô cứ thử xem?”



Ngô Diệu nghĩ lại, thử một chút cũng chẳng mất gì, cùng lắm là bị Lương Tiểu Mạn mỉa mai cho mấy câu thôi, dù sao cô cũng quen rồi, bèn lấy di động ra bấm số gọi đi.



Bên kia bắt máy rất nhanh. Ngô Diệu kể lại một lượt, Lương Tiểu Mạn không đáp mà hỏi lại, “Lúc nào em kết hôn với Lạc Tài Tần thế?”



“Em không biết nữa...”



“Cậu ta còn chưa cầu hôn em à?” Lương Tiểu Mạn dường như có phần bất mãn, “Ý gì thế hả?”



Ngô Diệu mù mờ không hiểu, “Thế chuyện Jamie.”



“Chị vốn cũng không muốn so đo gì cả, cậu ta đã đi rồi. Hôm cưới nhớ báo cho chị một tiếng”.



“Dạ, em biết rồi.....”



Ngô Diệu còn chưa nói xong, Lương Tiểu Mạn đã cụp máy cái rụp, tính cách vẫn nóng nảy như trước kia. Cô ngẩng đầu lên nhìn Tiền Lệ, “Tiểu Mạn nói Jamie đã đi rồi, chị ấy không định làm khó cậu ta”.



Tiền Lệ gật đầu thở phảo nhẹ nhóm, đứng dậy cảm ơn Ngô Diệu rồi tới quầy thanh toán nói chi phí của bàn cô tối nay do chị ta thanh toán.



Ngô Diệu còn đang hoang mang không hiểu gì thì thấy có người đặt một chiếc hộp nhỏ bọc nhung đen ngay trước mặt cô. Cô nhìn, ngẩng đầu lên, Lạc Tài tần ngồi đối diện với cô, nói, “Diệu Diệu, mai đi đăng kí hé, sáng mười giờ”.



“Khụ khụ.....” Ngô Diệu sặc chè chân trâu. Cô mở hộp ra xem, một chiếc nhẫn kịm cương sáng lấp lánh, có một chú mèo nhỏ ôm lấy hạt kim cương.



Ngô Diệu nheo mắt cười, Lạc Tài Tần đeo nhẫn lên tay cô.



Đôi khi hạnh phúc tới mà chẳng có lí do gì, Ngô Diệu vẫn sống bình lặng ngày qua ngày, chuẩn bị đám cưới, mở cửa hàng, chăm Champagne, có thể rất bận nhưng lại cũng có thể rất nhàn.



Rất nhiều người đến dự đám cưới, Ngô Diệu gọi điện cho Lương Tiểu Mạn, nhưng bác gái nói chị ta đã ra nước ngoài, đi tìm tình yêu đích thực, không tìm được nhất định sẽ không quay về. Chị ta nói là chết cũng không thể thua cô, phải tìm được người tốt hơn Lạc Tài Tần cả trăm lần.



Ngô Diệu được Lạc Tài tần ẵm vè nhà thành công, Sau khi cưới cô liền đóng cửa hàng, giúp ah quản lý phòng tranh, làm trợ lỹ của riêng anh, cả ngày ngọt ngào hạnh phúc.



Cuộc sống tự do trước khi kết hôn của mọi người sẽ biến thành quy củ sau khi đã lập gia đình, thi thoảng trong quy củ cũng sẽ có tự do.



Sau này có lẽ còn phải sinh con, hoặc sẽ cãi nhau, hoặc xảy ra những chuyện không thể ngờ tới được.



Tóm lại, cứ xem như là khởi đầu mới.



Tình yêu trừu tượng trong cuộc sống hiện thực cũng giống như loài sâu bướm, sâu rồi có một ngày sẽ lột xác, sẽ biến thành một loài cánh bướm xinh đẹp, hoặc trở thành con quái vật hung ác kinh khủng, chỉ tùy vào việc bạn chọn được giống sâu cẩn thận, kiên nhẫn nuôi dưỡng như thế nào mà thôi.... ....



Hết