Công Chúa Tha Mạng

Chương 100 : Quyết tâm của phò mã

Ngày đăng: 21:49 19/04/20


║Sách sử ghi lại, Đại Yến quốc, cuối xuân, năm thứ mười hai. Lữ Hoàng đế ở trên biển bị giặc Oa ám sát, trọng thương mà chết. Đông Lâm Vương tiếp quản quyền lực, dẫn thủy quân tiêu diệt giặc Oa, Bắc thượng quy hàng Đại Yến. ║



Quân đội Đại Lữ đang cùng Đại Yến đánh nhau khí thế bừng bừng, rốt cục đầu hàng, đến bây giờ Đại Yến quốc cũng đã thu phục được Đại Lữ, khoảng cách thống nhất thiên hạ ngày càng gần.



Khi đám người Cố Nguyệt Mẫn tiến vào hoàng cung Đại Yến, thuộc hạ cũ của Trưởng công chúa - Tả tướng quân, Đậu tướng quân cũng đã bí mật tiến đến, đồng hành dưới cờ còn có Thanh Lang kỵ.



Trên đường đi yết kiến Hoàng đế, Cố Nguyệt Mẫn cùng Nguyên Thương cùng nhau cưỡi ngựa, Cố Nguyệt Mẫn có vẻ tâm thần không yên.



"Làm sao vậy, Mẫn nhi?"



Cố Nguyệt Mẫn lắc đầu, nói: "Cẩn thận hành động, ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó sơ sót, nhưng cẩn thận nghĩ, lại không phát hiện có gì không ổn."



Nguyên Thương xoay người nhảy lên ngựa của nàng, ở phía sau ôm lấy nàng, cầm tay nàng, nói: "Yên tâm. Ta đã là Tiên thiên cao thủ, nếu có nguy hiểm, ta sẽ cảm giác được."



Cố Nguyệt Mẫn mỉm cười, " Ừ, do ta quá khẩn trương đi!"



"Công chúa, Phò mã gia, bệ hạ tuyên hai vị yết kiến, thỉnh đi!" Đến ngoài cửa cung, Hoàng công công làm một động tác " Thỉnh ", cười tủm tỉm ánh mắt lộ ra chút khôn khéo.



Vừa đến, liền có hoàng mệnh đến thỉnh.



Cố Nguyệt Mẫn cùng Nguyên Thương trao đổi một ánh mắt, quay đầu cười nói: "Làm phiền Hoàng tổng quản."



Hoàng tổng quản thụ sủng nhược kinh cúi đầu nói: "Tiểu công chúa khách khí."



Hắn cúi đầu đồng thời tiểu thái giám bên cạnh cũng hành lễ theo, hai tay hắn đặt trước bụng hơi nghiên về phía trước, ngón út tay trái khẽ cong lên.



Cố Nguyệt Mẫn nheo mắt, thản nhiên tươi cười càng sâu, nói: "Hoàng tổng quản thỉnh dẫn đường!"



Cố Nguyệt Mẫn cao ngạo ngẩng đầu, chắp tay đứng, bàn tay phải ở phía sau làm một thủ thế bí ẩn với Lữ Thiên Tứ đứng cách đó không xa. Lữ Thiên Tứ sắc mặt trầm xuống, nhìn hai người tiến vào hành cung, rồi chậm rãi lui bước, nói với hai Tiên thiên cao thủ bên cạnh: "Lão Ngô, ngươi lặng lẽ tiến vào, bảo hộ Công chúa. Hoàng đế có lẽ đã phát hiện, khi tất yếu che chở các nàng trốn đi, chúng ta trở về Đại Lữ!"




Trần Khiêm, phó thống lĩnh thị vệ của phủ Minh Huy Công chúa, đối với Cố Nguyệt Mẫn trung tâm một lòng, năm trước ở Bạch Mã Tự thiếu chút nữa bảo hộ Cố Nguyệt Mẫn mà chết.



"Chuyện cháu ngoại, chỉ có mỗ gia cùng Phò mã biết, hi vọng Phò mã giữ bí mật, chiếu cố nhiều hơn. Ngày sau mỗ gia sẽ báo đáp!"



Nguyên Thương cũng không hoài nghi, chỉ là thần sắc có chút chần chờ.



"Phò mã yên tâm, Tiểu công chúa xảy ra chuyện, mỗ gia sẽ truyền tin tức." Hoàng công công nói, "Mọi người nói Công chúa Phò mã vợ chồng tình thâm, hôm nay mỗ gia đã nhìn thấy."



Nguyên Thương lúc này mới gật đầu, rời khỏi cung.



Hoàng công công nhìn bóng dáng của nàng, cười khổ một tiếng, thầm nghĩ, hoàng hậu nương nương a, cũng là người nước cờ cao, mỗ gia chung quy cũng trốn không thoát lòng bàn tay của người.



Thật ra lúc trước Túc Sa Duyệt Dung còn sống, hắn cũng đã là phó tổng quản bên cạnh Hoàng đế. Ngẫu nhiên vì Túc Sa Duyệt Dung xử lý chút chuyện, Mặc Lan không ít lần khen thưởng. Lúc trước Hoàng đế muốn vào tẩm cung của Hoàng hậu, hắn được Mặc Lan chỉ thị cung cấp tin tức biên giới phía Tây, mượn cớ kéo Hoàng đế đi. Hoàng An chỉ là một phó tổng quản thái giám, ngoài cung ngoại trạch đặt mua vài cái, vàng bạc, tiền tài, ruộng tốt lại vô số, tất cả đều từ nơi này.



Chỉ là ở Hoàng đế cùng Hoàng hậu, hắn đương nhiên kiên định đứng bên cạnh Hoàng đế, cùng Túc Sa Duyệt Dung, Cố Thường Y càng thêm chặt chẽ phân rõ giới hạn. Nếu không, ở dưới tình huống Hoàng đế hoài nghi Cố Thường Y, hắn sao có thể làm Đại tổng quản?



Nhưng Hoàng đế không nghĩ tới, cả hắn cũng không nghĩ tới - muội muội của hắn thất lạc lúc nhỏ, lại được Túc Sa Duyệt Dung cứu, gả cho nhà quan, đứa cháu Trần Khiêm lại đối với Tiểu Công chúa trung thành không hai lòng. Hoàng An vốn tưởng rằng người nhà của mình đều đã chết ở lúc Tần mạt [ cuối thời Tần ] loạn thế, không nghĩ tới còn có nhất mạch hương khói, lại được Hoàng hậu an bài ở bên cạnh Cố Nguyệt Mẫn...



Ai, hoàng hậu nương nương... Thôi, nô tài thiếu người rất nhiều, chỉ cần có thể khiến cháu của nô tài có tiền đồ tốt, nô tài dùng cái mạng này để cược cho người cũng được!



-------------------



Nguyên Thương đi đến thế giới này, gặp Hoàng đế được hai lần, nhưng vẫn chưa từng gặp qua tiện nghi cha [ cha hời, không công mà có ]. Lần này là lần đầu tiên nhìn thấy gia gia cùng phụ thân của mình. Nhưng nàng đối với người Tô gia một chút ấn tượng cũng không có, càng không nói đến cảm giác, không có nửa phần chờ mong hoặc khẩn trương.



Trái lại đang phiền não tình cảnh của Công chúa. Nghĩ đến những lời vừa rồi của Hoàng đế, rõ ràng ám chỉ nàng là người Tô gia, muốn nàng không nên hành động thiếu suy nghĩ. Nàng không hiểu chính trị, trong lúc nhất thời không biết làm sao cho phải, trong lòng tính toán trước sẽ đến hỏi Lữ Thiên Tứ hoặc Cố Duệ.



Nhưng nàng không nghĩ tới, nàng chân trước vừa bước vào sân Tô gia, Tô gia liền giam lỏng nàng.