Công Chúa Tha Mạng
Chương 43 : Tình khôn kể
Ngày đăng: 21:48 19/04/20
Thời gian nửa năm, rất nhiều chuyện có thể suy nghĩ cẩn thận - chẳng hạn như nửa năm trước vì sao trên thuyền bỗng nhiên đau bụng ; chẳng hạn như nửa năm trước ở trong viện Trần Tam, lúc lòng mình tràn đầy lo lắng, thì nàng kế hoạch cùng một vị thích khách mỹ nữ cao chạy xa bay ; hoặc như, lúc ở Bạch Mã Tự, sau một đêm kia, lại không chút do dự muốn đào tẩu, chạy đi gặp mặt vị nữ thích khách kia!
Chỉ cần các nàng còn sống, Cố Nguyệt Mẫn có thời gian từ từ vạch kế hoạch, chậm rãi làm chuyện nàng muốn.
Nguyên Thương tìm một gian phòng phía sau Thành Cực điện, đem Minh Huy đặt ở trên giường, bảo thị nữ chuẩn bị vài chậu nước ấm, đem một bao bột phấn màu đỏ bỏ vào trong nước ấm, chậu nước lập tức biến thành màu hồng, còn tản ra vị thuốc nhàn nhạt.
Thuần thục cởi bỏ y phục của nàng, kéo cái yếm màu trắng xuống, đem thuốc bột màu vàng nhạt vẩy lên miệng vết thương, lại đem rượu mạnh đổ xuống. Cố Nguyệt Mẫn đau đến xiết chặt ra giường, cả người đổ mồ hôi. Thấy nàng biểu tình gắng sức chịu đựng, Nguyên Thương nhịn không được có chút hoảng hốt, phảng phất giống như đêm đó, lúc nàng động tình vẻ mặt cũng cố gắng nhẫn nại, kiềm chế.
Rượu mạnh đổ một chút trong chén, đốt nến, đem thanh chủy thủ khéo léo, sắc bén ở trên rượu mạnh hơ nóng.
“ Kiên nhẫn một chút, cắn chặt. “ Nguyên Thương lấy một cái khăn mặt sạch cho nàng cắn, tay trái vòng quanh thân thể của nàng, khiến chỗ trúng tên hướng ra bên ngoài, bàn tay trái đặt trên miệng vết thương, nắm lấy tên sắt, lưỡi dao cực nóng cắt xuống miệng vết thương, Cố Nguyệt Mẫn nghiêng đầu, không cắn lấy khăn mặt, mà gắt gao cắn lên cánh tay của Nguyên Thương. Nguyên Thương mặt không đổi sắc, vững như Thái Sơn, hai tay không chút run rẩy, vững vàng cắt xuống, sạch sẽ lưu loát, dọc theo cơ thể hạ đao. Giơ tay chém xuống, đồng thời rút ra tên sắt. Cố Nguyệt Mẫn ngón tay phải bấu chặt vào lưng Nguyên Thương, nặng nề “ ưm “ một tiếng.
Nguyên Thương trên lưng bị bấu đến chảy máu, lại giống như không có cảm giác, dùng vải trắng ngâm vào nước ấm màu hồng nhạt rồi đè xuống miệng vết thương, kiểm tra một chút tên sắt, phát hiện mũi tên không có độc, liền tiện tay vứt trên mặt đất, ôn nhu nói: “ Kêu ra sẽ thoải mái hơn! “
Cố Nguyệt Mẫn trên mặt tái nhợt bởi vì câu nói này mà lộ ra một chút đỏ ửng, nghiến răng nghiến lợi nói: “ Ta chịu đựng được! “ Nàng giống như lại nghe thấy một đêm kia, Nguyên Thương ở bên tai nàng không ngừng gọi “ Mẫn nhi “.
Nguyên Thương vừa giúp nàng băng miệng vết thương, vừa nói: “ Không nên dùng nhiều sức! Vết thương bên hông phải sẽ bị rách, ta giúp ngươi băng một chút. “
Cố Nguyệt Mẫn nhìn nàng nghiêm trang chiếu cố, nhưng lại không nhìn vào mắt mình, híp mắt, nói: “ Phò mã, ngươi không có gì muốn nói với ta sao? “
Nguyên Thương sửng sốt một chút. Cổ Nghiên cùng Cố Duệ đã đáp ứng sẽ không nói với Công chúa bí mật của nàng, hơn nữa hai người đó đến bây giờ cũng chưa có cơ hội tiếp cận Công chúa, như vậy hẳn Công chúa không biết mới đúng. Nhưng mà, vì sao luôn có cảm giác như bị nhìn thấu đây?Nguyên Thương nghĩ nghĩ, nói: “ Công chúa nói đến việc gì? “
Cố Nguyệt Mẫn cười lạnh một tiếng, đem tay trái đặt ở trước mặt nàng, mở ra, trong lòng bàn tay là khuyên tai xanh ngọc điểm huyết. “ Đây là cái gì? Ngươi không phải thiếu ta một lời giải thích sao? “
Nguyên Thương trong lòng than thở một tiếng. Không nỡ vứt bỏ khuyên tai này, cũng không nỡ làm nàng bị thương. Rõ ràng trong lòng báo động mãnh liệt, lại vẫn như trước không chùn bước nhảy vào cạm bẫy, còn vui vẻ chịu đựng.
Đương nhiên, Nguyên Thương ở mặt ngoài tự nhiên sẽ không thừa nhận: “ Công chúa đồ trang sức dính máu sao? Có lẽ vừa rồi đánh nhau không cẩn thận bị dính vào. “
Cố Nguyệt Mẫn hai nơi trọng thương, mất rất nhiều máu, hiện tại cả người mềm nhũn, làm sao còn khí lực mà khua môi múa mép? Huống chi, chuyện Công chúa Điện hạ nhận định, trước giờ không sai. Cố Nguyệt Mẫn đang ở trong lòng Nguyên Thương, thân thể hơi nghiêng, đưa tay đặt trên cổ Nguyên Thương, dùng sức kéo xuống.
Nguyên Thương mơ hồ dự cảm được nàng muốn làm gì, cổ cứng nhắc không động, ai ngờ vị Công chúa này quật cường không thuận theo sẽ không buông tha, bên hông bởi vì dùng sức mà bắt đầu rớm máu. Nguyên Thương để ý thương thế của nàng, tâm niệm vừa động, Công chúa Điện hạ nắm lấy sơ hở, nội lực theo lòng bàn tay kích thích huyệt đạo sau gáy nàng, khiến cho nàng cúi đầu xuống.
Cố Nguyệt Mẫn chạm đến đôi môi mềm mại của nàng, cảm giác quen thuộc kia liền trở lại, đúng là cảm giác dán chặt trằn trọc ngày ấy, mềm mại như có thể tan ra ngay, tựa như hương trà, lại có vị ngọt, hương vị này, là mộng yểm của nàng, Nguyên Thập Tam lưu lại cho nàng mộng yểm.
Nửa năm qua, chuyện đêm đó cũng không có theo thời gian trôi qua mà dần dần phai nhạt, ngược lại giống như rượu ủ lâu năm, càng ngày càng thuần, khiến nàng ở trong mộng khó có thể thoát khỏi. Nàng thậm chí nghĩ đến, chính mình quá mức giống cô cô, ngay cả yêu thích đều giống nhau. Thủ hạ của nàng phần đông đều là nữ tử, muốn tìm hai cái mỹ mạo thanh tú thị tẩm rất đơn giản. Trong đám tỷ muội của nàng có người âm thầm chơi đùa nữ sắc, không có gì ngạc nhiên. Nhưng thực sự đem những tuyệt sắc này đưa đến trước mặt nàng, nàng một chút hứng thú cũng không có.
- Không phải! Không phải như vậy! Đây không phải là nàng muốn! Đôi môi các nàng chỉ làm nàng cảm thấy ảm đạm vô sắc, thanh âm của các nàng cũng không khiến nàng say mê, chỉ khiến nàng nghĩ thầm: So với âm thanh chính nàng còn kém xa.
Chỉ có Nguyên Thập Tam....
Hiện tại một mình nhắn nhủ với Cố Duệ, như vậy, trong cung tất cả thế lực có liên quan đến Thái tử lập tức sẽ đến tay Cố Duệ, tương đương có trong tay nửa con dấu Thái tử. Cho dù tương lai Cố Duệ có muốn đem thứ trong tay giao ra, Thái tử tiếp theo cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Cố Nguyệt Mẫn cũng thở dài: “ Không thể không bức. Nếu không, nói không chừng sẽ không còn đường sống. Phụ hoàng là một Hoàng đế hùng tài đại lược, nhưng lại không hiểu rõ con cái của hắn. “
Nguyên Thương lại nói: “ Ta lo lắng là, thân vệ Trần Khiêm kia của ngươi, hiện tại đang trên đường thỉnh Tề vương. Nếu Tề vương nhận được tin tức, hiện tại tới đây, sẽ như thế nào? “
Cố Nguyệt Mẫn tâm hữu linh tê, nhất điểm thông *, ánh mắt đổi đổi.
---------------------------
( *) Tâm hữu linh tê, nhất điểm thông: tựa như tâm đầu ý hợp, chỉ việc hai người có thể ngầm hiểu ý của nhau, tương tự như là “ đi guốc trong bụng “ nhau.
Xuất xứ: Thân vô thải phượng song phi dực, tâm hữu linh tê nhất điểm thông _ Lý Thương Ẩn
( Thân ta không có đôi cánh phượng lộng lẫy bay cao. Nhưng trong lòng có điểm sừng tê để cảm thông.)
Nghĩa: Nhà thơ viết câu này diễn tả hoàn cảnh yêu đương của bản thân. Nhà thơ và người mình yêu ở hai nơi khác nhau, không thể gặp nhau. Mặc dù không có đôi cánh sặc sỡ có thể bay cao như phượng hoàng, nhưng trái tim hai người cũng có một sợi dây nối hai đầu giống như ở loài linh thú tê giác. Tư tưởng tình cảm của hai người đã sớm ăn ý thấu hiểu lẫn nhau. Kiểu như là yêu không quan trọng khoảng cách đại lý ấy.
Linh tê: có truyền thuyết về một loài tê giác gọi là Thông Thiên tê. Nó có một sợi chỉ trắng nối liền hai đầu sừng, khiến nó vô cùng linh mẫn, gọi là linh tê.
---------------------------
Đúng vậy, Tề vương tất nhiên muốn đến, nhưng mà, là tới cứu giá, hay là đến đoạt vị, cái này khó nói.
Cố Nguyệt Mẫn chần chờ nói: “ Ngũ ca dù sao cũng là thân ca ca của chúng ta, sẽ không đối với ta cùng Thập Nhất ca... “
Nguyên Thương cười lạnh một tiếng đánh gãy lời nàng, nói: “ Sở vương không phải thân ca ca của ngươi sao? Hơn nữa, Sở vương thực hiện thì gọi là phản loạn, nhưng hắn là được Thái tử cùng Minh Huy Công chúa mời đến bình phản đại quân. Nếu trong lúc này ngươi cùng Giang Vương xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vừa lúc đẩy lên người Sở vương. Đến lúc đó, hắn là con trai trưởng duy nhất, danh chính ngôn thuận làm Thái tử, chẳng phải rất tốt? “
Nguyên Thương không hiểu chính trị, cũng không ít lấy ác ý phỏng đoán lòng người. Thái tử mơ hồ đã muốn tiết lộ ý tứ này, chỉ là làm ca ca ruột nên không tiện nói rõ, hoặc là vị Thái tử ca ca này mềm lòng, đối với đệ đệ ruột trong tiềm thức có vài phần ý muốn bảo vệ.
Cố Nguyệt Mẫn có chút nản lòng tựa trên người Nguyên Thương, nói: “... Thập Tam, ngươi có muốn cùng ta đi gặp cô cô? “
---------------------------
P/S: Ngọt như mía! (✿‿)
Tính để cuối tuần post, mà thôi post luôn.