Công Chúa Tha Mạng
Chương 75 : Tâm tư [ một ]
Ngày đăng: 21:49 19/04/20
Mặc Ngôn nói: “ Sao? Không phải? Đứa nhỏ này, còn thẹn thùng? Ngươi lúc nhỏ đái dầm đều là Mặc di... “
“ Mặc di - “ Cố Nguyệt Mẫn dở khóc dở cười.
Mặc Ngôn thở dài nói: “ Nhị tiểu thư mất sớm, đáng thương hai huynh muội các ngươi nương tựa lẫn nhau... Giang Vương ta không lo lắng, hắn là người hoa tâm, thích ai, thú về là được! Ta chỉ lo lắng cho ngươi! Ta nếu không thể nhìn thấy ngươi tìm được người trong lòng, ta sao còn mặt mũi đi xuống suối vàng gặp Nhị tiểu thư... “
“ Mặc di... “ Cố Nguyệt Mẫn hoàn toàn bị đánh bại. Lần đầu tiên biết, vị Trưởng tình báo mạnh mẽ vang dội nhà nàng cũng sẽ có lúc dài dòng nói nhiều như vậy.
“ Mặc di bảy tuổi đã đi theo Nhị tiểu thư, giúp Nhị tiểu thư chỉnh đốn tình báo thiên hạ đã vài chục năm, có dấu vết nào có thể che mắt ta? Bộ dáng của ngươi, cùng Nhị tiểu thư năm đó nhìn thấy Trưởng công chúa giống nhau như đúc! Ngươi nói cho Mặc di, rốt cuộc là ai? “
Cố Nguyệt Mẫn uống một ngụm trà, nhẹ giọng nói: “ Là Phò mã... “
Mặc Ngôn nghe xong, mới thu hồi lải nhải của trưởng bối, khôi phục thành vị Trưởng tình báo trấn tĩnh, gật đầu nói: “ Vậy thì tốt lắm a! Nếu đã là Phò mã, bái đường thành thân rồi, chẳng lẽ có người có thể đoạt Phò mã của tiểu Công chúa đi? “
Cố Nguyệt Mẫn thở dài: “ Ngươi còn nhớ rõ Tuyết Liên Hoa của Thần Y Môn tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ không? “
Mặc Ngôn nói: “ Đương nhiên nhớ rõ. Nàng còn đến kinh thành, hóa trang thành Trưởng Công chúa, đánh lui Sở vương? “
Cố Nguyệt Mẫn gật đầu nói: “ Nàng chính là Tô Kì. Kỳ thật, Tô Kì chính là Nguyên Thập Tam, nàng là nữ phẫn nam trang... “
Mặc Ngôn “ À “ một tiếng, mỉm cười gật đầu nói: “ Thì ra là thế. “
“ Đinh! “ một tiếng, Cố Thường Y dùng đũa ngà voi gõ vào chén rượu một cái, “ Theo bối phận, gia gia của ngươi cùng phụ hoàng ta quan hệ quân thần, phụ thân của ngươi cùng hoàng huynh ta xưng huynh gọi đệ, bất luận dựa theo gia tộc ngươi, hay theo gia phả hoàng thất, ngươi đều là cháu trai của ta. “
Nguyên Thương giật giật môi, thấp giọng nói: “ Cô cô... “ Tiếng cô cô này gọi vô cùng không tự nhiên, nhưng tốt xấu cũng gọi ra. Nàng làm người hai đời, vẫn là lần đầu có cảm giác gọi trưởng bối. Dù nàng tính tình cứng cỏi, thái độ rõ ràng, cũng không dài dòng, nhưng không khỏi rối rắm một chút.
Một tiếng xưng hô, ngắn ngủn hai chữ, khiến nàng cảm thấy có nhiều hơn ràng buộc, nặng trịch, lại thật ấm áp, cảm giác này rất kì diệu.
Nhớ rõ lúc ở sa mạc huấn luyện, có rất nhiều đối thủ cạnh tranh trang bị nhẹ nhàng ra trận, chỉ mang theo thức ăn nước uống, cuối cùng phần lớn chết khát ở sa mạc. Mà Hắc Sắc Chỉ Vân bọn họ, lưng mang vô số đồng bọn bị thương, nước một giọt cũng không được uống thêm, biết muốn ra khỏi sa mạc, còn chút nước trong bình Nguyên Thương cũng không nỡ uống, lưu trữ cho đồng bọn bị thương, cuối cùng hoàn thành mục tiêu sống sót.
Linh đại nhân từng nói: Có đôi khi, gánh nặng là một phần không thể thiếu của con người.
Nguyên Thương bỗng nhiên hiểu được một chút.
“ Như thế mới đúng! “ Cố Thường Y vén tay áp thuần trắng, nói, “ Ngươi gọi ta là cô cô, dựa theo vai vế giống như Mẫn nhi gọi ta - Ngươi có biết, ngươi kêu một tiếng này, cần phải trả giá đắt thế nào không? “
----------------------
P/S: Ôi già rồi hay sao mà thấy qua năm mới không có gì khác biệt, cảm thấy nhạt nhẽo và đáng sợ. Nhìn những điều đã có và mất trong một năm, sẽ khiến bạn sợ mỗi giây đồng hồ trôi qua. Chắc chắn đây là tâm lý người già rồi.
Mong năm mới mọi người có thật nhiều niềm vui! Mong ta vui vẻ và có thật nhiều tiền, haha!