Công Chúa Thành Vương Phi
Chương 6 : Dịu dàng trong Sản các
Ngày đăng: 18:04 30/04/20
Mặc dù lúc này Cẩn Hoàng hậu ở trong Sản các, nhưng chân tướng sự tình cũng biết rõ ràng từng chỗ một. Đợi Anh Ngọc ôm Lã Duyệt tiến vào thì nhẹ nhàng đón lấy, ôm ở trước người vỗ vỗ dỗ dành.
Cơ thể lúc này của Lã Duyệt vốn là trẻ sơ sinh, tinh thần có hạn, còn đói bụng, vừa rồi lại bị lăn qua lăn lại, đầu óc cũng đã phát ngốc, nằm trước ngực Cẩn Hoàng hậu, ngửi mùi hương hoa mai nhàn nhạt như có như không kia, cảm giác buồn ngủ ập đến. Lúc đang mơ mơ màng màng cũng là lúc có mùi hương sữa bay vào mũi, giữa môi, không nhịn được mà mở miệng nhỏ ra ngậm chặt bú mút. Toàn bộ đều bình yên và ấm áp như thế, vuốt ve những bất an vừa mới sinh ra trong lòng Lã Duyệt, nàng cảm thấy hình như cảm giác này vô cùng quen thuộc, nhiều năm trước đây, như thể bản thân nàng đã từng được nép mình trong lồng ngực ấm áp như thế này, hô hấp dần nặng nề, ngoan ngoãn ngủ thiếp đi.
***
Trong Đông Noãn các.
"Đứa bé không uống sữa thì làm sao đây?" Thuận Khải Đế than nhẹ một tiếng, nói. Ông thật sự vô cùng yêu thích tiểu nữ nhi vừa mới sinh ra này.
"Hoàng Đế chớ nên sốt ruột, ai gia thấy tiểu nha đầu kia là một người có lai lịch, lệnh cho vụ nội sự nhanh chóng tìm nhiều nãi ma ma tới, thế nào cũng tìm được người có duyên với nàng." Thái hậu lễ Phật quanh năm, toàn bộ lòng tin đều đi theo nhân quả duyên pháp.
"Mẫu hậu nói có lý, nhi thần sẽ sai người truyền lệnh xuống."
Thuận Khải Đế lại phất tay bảo Cát An mau mau đến vụ nội sự giải quyết côn việc, sau đó lại thấy Lưu Ly bên cung của Hoàng hậu tiến vào thi lễ bẩm báo, Tiểu công chúa uống sữa xong đã ngủ rồi, mong Hoàng thượng và Thái hậu nương nương đừng nên lo lắng.
"Vậy sao? Là ai cho Tiểu công chúa ăn?"
"Hồi Hoàng thượng, Thái hậu nương nương, là Hoàng hậu tự mình cho Tiểu công chúa ăn." Lưu Ly trả lời đúng sự thật.
Nói tới ngày hôm đó, Lý Long Hựu và Lý Long Tá nghe nói mẫu hậu sinh cho họ thêm một tiểu muội, đợi đến khi học xong, mặc kệ mưa gió vui mừng chạy về. Nhìn thấy Lã Duyệt vẫn còn đang ngủ say, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, muốn dùng tay sờ sờ, nhưng lại không biết làm như thế nào cho phải, sợ không cẩn thận sẽ làm hỏng mất, đang lúc rối rắm, lại thấy Lã Duyệt tỉnh lại, nở nụ cười ngọt ngào với bọn hắn, vui mừng chỉ kém lên trời lấy mặt trăng đưa tới trước mặt nàng.
Tỉnh ngủ, Lã Duyệt cảm thấy mình cũng không đói lắm, bèn cười đùa y y nha nha với hai đứa trẻ một chút, bỗng nhiên lại cảm thấy bụng nhỏ căng tức, hình như muốn đi tiểu, cảm thấy sốt ruột, nhưng việc này phải làm như thế nào mới được đây, chẳng lẽ phải tiểu trong quần trước mặt hai đứa trẻ này, hai người này cũng không lớn lắm, mặc dù nói không mặc quần, nhưng đi ra chăn cũng không vinh dự gì cho lắm, lại a a trong cổ họng mấy tiếng. Anh Ngọc cô cô phát hiện nàng có chuyện gì, đang tố cáo tội hai đứa trẻ kia, Anh Ngọc lại gần, ôm nàng vào Sản các.
Nhưng vừa mới đặt nàng lên giường nhỏ phủ vải xa tanh thêu lựu bách tử, cởi bọc xem xét một chút. Lã Duyệt cảm thấy bụng dưới buông lỏng, sau đó đi ra, cảm thấy ngượng ngùng, xong rồi xong rồi, đi ra giường, mất mặt quá đi mất, sau đó lại khóc lên.
Cẩn Hoàng hậu vừa mới chợp mắt một chút, nghe thấy lập tức hỏi: "Sao lại khóc rồi?"
"Là lỗi của nô tỳ, Tiểu công chúa của chúng ta muốn đi tiểu, là do nô tỳ chậm trễ, hại Tiểu Công chúa mất lễ nghi rồi." Anh Ngọc vừa tắm cho Lã Duyệt vừa cười nói.
Cẩn Hoàng hậu không tin lắm, nói: "Nhỏ như vậy làm sao có thể biết được những thứ này, chắc là vừa mới chơi đùa một lúc lâu với Tiểu Tam Tiểu Ngũ nên đói bụng cũng không biết chừng, ngươi ôm đến đây cho ta."
"Vâng." Anh Ngọc đáp lời, ôm Lã Duyệt đưa cho Cẩn Hoàng hậu, cầm khăn tẩm nước ấm, sau khi vắt hơi khô thì đưa cho Cẩn Hoàng hậu lau.
Nhìn các nàng làm việc, Lã Duyệt giật mình tỉnh ngộ, nói vậy có nghĩa là lúc mình ngủ say chính là "Khí tiết tuổi già khó giữ được."(1), nếu không sao lúc tỉnh ngủ lại cảm thấy thỏa mãn, không đói bụng. Lại nghĩ tới, Vị Hoàng hậu này là mẫu thân của nàng, trẻ mới sinh uống sữa mẹ là thiên kinh địa nghĩa, nàng không có gì phải xấu hổ, cứ tiếp tục suy nghĩ như vậy nửa ngày, Lã Duyệt cho rằng tiếp tục uống sữa là chuyện hợp tình hợp lý.
(1) Đến tuổi già sẽ không kiểm soát việc vệ sinh của mình.