Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 82 : Công chúa thi ân thu phục lòng người, hiểu thân phận, có người hối hận không ngừng(1)

Ngày đăng: 18:05 30/04/20


Chia tay Bùi Nguyên Tu, Lung Nguyệt vừa về đến cung liền dẫn Kim Ngô Vệ đến Cần Chính điện thỉnh an Thuận Khải Đế.



Mục đích khác đương nhiên là đánh yểm trợ cho việc hôm nay.



Lúc này mười hai Kim Ngô Vệ như pho tượng, đứng theo thứ tự thẳng tắp ở ngoài Ngự Thư Phòng, chờ xử lý.



Bên trong bất chợt truyền đến tiếng cười sang sảng của Thuận Khải Đế.



Lung Nguyệt lại đang giải thích với thần thái phấn khởi: "...Lúc đó Chu thống lĩnh đạp một cước, nữ nhi còn chưa kịp nhìn rõ, mấy tên ác nô xấu xa và cửa của Mực bảo trai đã cùng bay ra ngoài. Thật sự còn phấn khích hơn những điều được kể trong quán trà ấy chứ..."



Nghe Lung Nguyệt nói xong, Thuận Khải Đế cười mắng: "Con khỉ này, sao lại lớn mật như vậy chứ? Nếu là nữ nhi nhà bình thường, gặp chuyện này thì e là sớm sợ tới mức mềm cả chân, con lại như xem tuồng!"



"Cửu Nhi không phải là nữ nhi nhà bình thường nha. Cửu Nhi là công chúa nhà trời, là huyết mạch Hoàng gia, Long phụ làm sao có thể sinh ra chuột nhắt được? Nếu nữ nhi bị tên hoàn khố không nghề nghiệp, không học vấn kia dọa vỡ mật, thì làm sao còn mặt mũi về nhà gặp phụ thân được?" Lung Nguyệt cười đến xán lạn, vuốt bộ râu đang dựng lên vì đột nhiên nghe thấy nàng va chạm phải tên hoàn khố kia của Thuận Khải Đế thành thẳng hàng, ngăn nắp. Xong lại nói: "Lần này Kim Ngô Vệ mà Chu thống lĩnh dẫn ra ngoài đều là những người nhanh nhẹn, linh hoạt, nữ nhi nhìn họ hành động mà hả giận. Nói chuyện, làm việc rất hợp với tính khí của nữ nhi."



"Ừ!" Thuận Khải Đế đáp một tiếng, nói: "Nếu con cảm thấy dùng được, sau này mấy người đó cứ để con sai khiến đi! Đợi đến lúc con có phủ Công chúa, bọn họ liền theo trở thành thân trung vệ của con luôn đi!"



Ông lại nghĩ đến lúc Lung Nguyệt xuất cung dựng phủ cũng là lúc phải nàng lập gia đình thì mắt ông lại ảm đạm vài phần. Nhưng nghĩ đến thái độ vô cùng cưng chiều của Minh Hiên với nữ nhi, thì tâm trạng cũng khá hơn một chút. Tiếp tục suy nghĩ một chút, Minh Hiên cũng là người có lòng mang chí lớn, tương lai sợ là sẽ đặt tâm lực trên triều đình, không thể đặt toàn bộ trên người nữ nhi, nếu như vậy thì chẳng phải là Cửu Nhi sẽ độc thủ phòng không, buồn bực không vui, lấy nước mắt rửa mặt sao? Thuận Khải Đế càng nghĩ càng cảm thấy chuyện sau này nữ nhi gả cho Minh Hiên là chuyện thê thảm đến nhường nào.



Bỗng nhiên ông lại cảm thấy có phải việc ngầm định Minh Hiên lúc trước quá mức qua loa đại khái rồi không. Không bằng nhân lúc Cửu Nhi còn nhỏ, ông lại tuyển thêm lần nữa...Ừ...Càng nghĩ Thuận Khải Đế lại cảm thấy có đạo lý, lần này nhất định phải chọn lựa cẩn thận.
Nói xong, Lung Nguyệt mỉm cười với họ: "Được rồi, hôm nay các ngươi cũng vất vả rồi, về nghỉ ngơi đi!"



"Chúng thần cáo lui!"



Chu Thống lĩnh dẫn mười một người cung kính rời khỏi Cần Chính Điện, trở về cung vệ trong cung.



Kim Ngô Vệ nhỏ nhất trong đó nhẹ giọng nói với mấy người: "Nhìn Cửu công chúa tuổi tác không lớn, nhưng cũng là người tài giỏi. Những điều vừa nãy ngài ấy nói lại khiến lòng ta sinh ra vài phần kính sợ."



Lại một người đáp: "Ta cũng tưởng Cửu công chúa là đứa nhỏ được nâng niu trong lòng bàn tay không hiểu thế sự, ngày thường chỉ thấy ngài ấy nói cười hề hề, thích nghịch ngợm, không thể ngờ được lại..."



Chu thống lĩnh lắc đầu: "Các ngươi cho rằng Cửu Công chúa là người đơn giản sao? Nói lời bất kính, trong Hoàng cung này có mấy người đơn giản? Theo ta thấy Cửu Công chúa là người hiểu lòng người, chúng ta chỉ cần an tâm đi theo ngài ấy là được. Các ngươi không nghe rõ sao? Chỉ cần không sinh hai lòng, sau này sẽ có ngài ấy che chở cho chúng ta."



Trong mười một người, có người gật đầu đồng ý, cũng có người nói: "Dựa vào một đứa trẻ?"



"Đồ đầu gỗ nhà ngươi! Ngươi chỉ nhìn Cửu công chúa bây giờ là đứa trẻ, sao không thấy sau lưng ngài ấy có bao nhiêu vị đại thần?" Chu thống lĩnh có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Nếu không phải thấy người là cháu vợ ta thì ta cũng chẳng thèm lo lắng chỉ điểm cho người. Có điều ngươi đúng là kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc, sau này an tâm bảo vệ Cửu công chúa cho tốt là được."



Mọi người ào ào gật đầu xác nhận.