Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ!

Chương 53 : Quy củ

Ngày đăng: 00:49 19/04/20


“Nhứ Nhi, nghỉ ngơi sớm một chút đi, thảo dược này không vội dùng, ngày mai chỉnh lại cũng kịp.” Sở Huyền Đông nhìn nữ nhi, ngực có chút không dễ chịu, cũng tự trách bản thân, không nên qua loa đơn giản định ra hôn nhân đại sự như vậy, nhưng vấn đề là ai có thể ngờ đến lại xảy ra biến cố như thế.



“Ân, đã biết, ta làm xong những thứ này sẽ đi ngủ, cha, ngươi nhanh đi nghỉ ngơi đi.” Sở Nhứ Nhi ngoài miệng nói, trên tay vẫn như trước không có ý dừng lại.



Sở Huyền Đông lắc đầu, không nói cái gì nữa, chỉ là để lại một tiếng thở dài thật dài.



Sở Nhứ Nhi nghe thanh âm đóng cửa, mới dừng việc trên tay lại, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời sao, Sở Thương đã đi hơn một tháng, hiện tại không có một chút tin tức gì, trước đây lúc nàng còn ở, luôn luôn rất thích ngắm sao đêm, tuy rằng mỗi lần Sở Nhứ Nhi đều ngồi ở một bên cùng nàng, nhưng trước giờ cũng không biết thật sự trong lòng Sở Thương đang suy nghĩ cái gì, nhưng nàng biết Sở Thương không vui, thậm chí là ưu sầu.



“Sao lại mở cửa sổ lớn như vậy? Bệnh phong hàn này của ngươi rốt cuộc có muốn khỏi không?”



Sở Thương cau mày, bước nhanh đi qua muốn đóng cửa sổ, còn chưa đi đến đã nghe được một cổ vị thuốc Đông y, cúi đầu tỉ mỉ tìm một lượt, cư nhiên ở trong một chậu hoa tìm được ngọn nguồn.



“Ngươi! Ngươi đổ hết chén thuốc?!”



“Ta không có!” Hôm qua lén đổ, quên xử lý, bị phát hiện rồi, Cảnh Dương thực sự là hối hận đến xanh ruột.



Sở Thương chỉ vào cặn thuốc trong chậu hoa, quát to: “Ngươi còn nói dối! Ở đây không phải cặn thuốc thì là cái gì! Ta nói mà, nhiều ngày như vậy sao vẫn không thấy ngươi tốt lên, hóa ra ngươi đều đổ cho hoa uống! Nếu như vậy ngươi còn tìm ta tới làm gì! Đùa giỡn người khác cũng chưa thấy ai đùa giỡn như vậy!”



Nguyên bản nàng muốn câ xin lỗi n Sở Thương, nhưng hiện tại bị nàng một phen răn dạy như vậy, ngược lại quên hết lỗi của bản thân, nhìn bộ dạng nàng căm tức nhìn mình, ngực nhất thời tuôn ra một cổ khó chịu, trước đây Liễu Không chưa từng đối đãi nàng như vậy.



“Ta nói cho ngươi biết, thuốc này ta căn bản một ngụm cũng chưa từng uống qua, ta không chỉ có uy hoa uy cỏ, ta còn uy miêu uy cẩu! Ngươi làm gì được ta!”



Sở Thương bị nàng tức giận đến nửa ngày đều nói không nên lời “Được, được! Ngươi là công chúa, ta không cải cọ với ngươi, bất quá ta cũng nói cho ngươi, sau này đừng gọi ta tới công chúa điện này! Ngươi muốn uy miêu uy cẩu đều tùy tiện ngươi, Sở Thương ta không phụng bồi!” Nói xong thì xách hòm thuốc lên, muốn đi ra ngoài.



Cảnh Dương nhìn Sở Thương muonn61 ly khai, ngực vừa gấp lại khổ sở, nghĩ cũng không nghĩ tiện tay cầm quả táo trên bàn ném về phía nàng.



“Ngươi làm cái gì!” Sở Thương xoa đầu, mắt trừng Cảnh Dương, thanh âm tăng thêm vài cao độ, lạnh lùng nói: “Ngươi đừng nghĩ ngươi là công chúa là có thể muốn làm gì thì làm! Ta cũng không sợ ngươi!”



Cảnh Dương không nghĩ tới nàng lại rống mình như thế, thân thể rõ ràng run rẩy một chút, nước mắt trong nháy mắt rơi xuống “Ngươi rống ta! Ngươi cư nhiên rống ta, ngươi trước đây tuyệt đối sẽ không đối với ta như vậy.” Trước đây Liễu Không đối nàng là ngoan ngoãn phục tùng, hận không thể phủng nàng ở trong lòng bàn tay, căn bản sẽ không nỡ lớn tiếng rống nàng.




Lúc này Cảnh Dương ngược lại rất nhu thuận đưa tay qua, nhìn bộ dạng nghiêm túc tỉ mỉ của Sở Thương, lòng Cảnh Dương khẽ động, vươn tay kia xoa gương mặt Sở Thương.



“Sau này không cho phép ngươi gọi nàng là Nhứ Nhi.” Nói xong, lại bỏ thêm một câu: “Chí ít ở trước mặt ta không cho phép ngươi gọi như thế, ta nghe trong đầu khó chịu.”



Sở Thương đang viết đơn thuốc, đầu tiên là cảm thấy mặt mình mát lạnh, sau đó lại nghe nàng nói lời này, vô ý thức ngẩn người, xoay mặt nhìn về phía nàng, ai có thể ngờ vừa chuyển như thế, ngón tay Cảnh Dương vừa vặn rơi xuống môi của nàng.



Nhìn ngón tay mình, Cảnh Dương nghĩ tới tình cảnh lúc trước người này lần đầu tiên ăn ngón tay mình, lập tức đỏ mặt, mà Sở Thương cũng bởi vì xúc cảm ngón tay kia, đỏ mặt, hai người cương cứng như thế, nàng không tiến ta không lùi, thẳng đến cổ của Sở Thương bởi vì thời gian dài không động mà tê rần, mới đưa tay cầm ngón tay trên miệng mình của Cảnh Dương xuống.



“Nếu sau này ngươi khôi phục ký ức, ngươi sẽ hối hận hôm nay đối ta quy củ như thế.”



Sở Thương nhất thời không nghĩ ra lời của nàng “Có ý gì?”



Cảnh Dương hé miệng cười mà không nói, lấy hai ngón tay đặt lên môi mình xoa nhẹ một chút, sau đó liền đặt lên môi của Sở Thương.



Cho dù chỉ một động tác nho nhỏ như thế, nhưng coi như là một viên đá, ném vào trong Trường Giang và Hoàng Hà, nhượng nội tâm Sở Thương nổi lên tầng tầng rung động.



Sở Thương vô ý thức vươn đầu lưỡi, liếm chỗ vừa được ngón tay của Cảnh Dương in lại, có thể là tác dụng tâm lý, nàng thực sự nếm được một cổ hương vị ngọt ngào, tại một khắc này nàng nghĩ ra lời vừa rồi Cảnh Dương nói, bởi vì không cần bản thân khôi phục ký ức, hiện tại nàng đã lập tức hối hận, nếu như có thể, Sở Thương không muốn một cái hôn như vậy, nàng càng muốn cảm thụ sự mềm mại chân thật kia.



Cảnh Dương nhìn bộ dạng si ngốc này của nàng, liền lấy tay nhẹ nhàng xoa môi mình, nhướng mày cong miệng cười.



Sở Thương nguyên bản còn chìm đắm trong thế giới của bản thân, mà nhìn thấy vẻ mặt Cảnh Dương đầy tiếu ý, nàng mạnh mẽ hoàn hồn, hình dạng vừa rồi của bản thân mười phần giống một tên đăng đồ tử, cuống quít xoay người, lắp bắp nói “Ta, ta cho ngươi một đơn thuốc nữa, lúc này cần phải uống thuốc đàng hoàng.” Mới vừa nói xong lại bồi thêm một câu “Ta, ta sẽ đến thường xuyên.”



Cảnh Dương nhìn nàng nói lắp, trong nháy mắt nàng cảm thấy Liễu Không đã trở về, ngực lại nổi lên một trận chua xót khổ sở, khuynh thân từ phía sau ôm lấy nàng, mặt dán lên lưng của nàng “Cho dù ngươi không đến, ta cũng sẽ đi tìm ngươi, ta không thể làm mất ngươi lần thứ hai.”



==============================================



#vote