Công Lược Nam Phụ

Chương 101 : Công lược ám vệ ngốc manh (10)

Ngày đăng: 14:26 30/04/20


Edit: Mia



Từ nhỏ đến lớn, cái vị trong cung kia cũng đã tới nhiếp chính vương phủ. Chỉ là mỗi lần hắn tới, Lăng Vu Đề sẽ yêu cầu tiếp đãi hắn ở trong viện của mình. Nếu như nói đúng, lúc nhỏ, bọn họ đã gặp mặt mấy lần.



Lúc trước khi Lăng Vu Đề khi dễ mình, hắn còn trợ giúp nàng ta, thì làm sao bây giờ lại nạp mình làm phi tử?



Lăng Vu Đề cảm thấy biểu hiện mình như vậy là đã quá xuất sắc rồi, nếu còn tiếp tục nữa thì chính cô cũng không chịu nổi!



Nghĩ như vậy, Lăng Vu Đề hung hăng đẩy Lăng Nghê Nhã ngã trên đất, Lăng Nghê Nhã đã ngã sấp xuống, cuối cùng Lăng Vu Đề cũng buông tóc của nàng ra, thở dài một hơi.



Lăng Vu Đề cũng không nhìn Lăng Nghê Nhã nữa, cô xoay người cất bước về phía Miêu công công cùng Lăng phụ.



Mắt của cô tràn ngập sự phẫn nộ, giống như là mình bị người thân nhất phản bội: "Phụ thân, rõ ràng người nói muốn tiến cung phải đợi hai năm nữa đến kỳ tuyển tú! Thế nhưng vì sao Lăng Nghê Nhã lại tiến cung?! Người gạt con! Người không muốn để con gả cho Mạc Nhiên ca ca phải không? Lừa gạt! Các người đều lừa gạt ta!"



La lối xong xuôi, Lăng Vu Đề cũng không chờ Lăng phụ giải thích cái gì, liền bụm mặt chạy thẳng ra ngoài.



Lăng Vu Đề chỉ cúi đầu, cô không ngừng nhắc nhở mình phải diễn cho thật đạt mới được! Trong vương phủ từ trên xuống dưới đều là người, chờ khi rời khỏi nhiếp chính vương phủ thì tốt rồi! Không cần thời thời khắc khắc đều phải để ý nữa!



Bởi vì Lăng Vu Đề chỉ lo quát, hoàn toàn không có chú ý tới dưới chân gồ ghề. Kết quả "Phù phù" một tiếng, cô ngã sấp xuống đất...



Lăng Vu Đề ôm gối ngồi dưới đất, hai lòng bàn tay bởi vì ma sát với mặt đất, trực tiếp rách da.



Làm cô đau đến mức hít một hơi. Lần này té thật mạnh, cô thử nhiều lần, đều đau đến không đứng nổi.



Chớp mắt một cái, một bóng người màu đen xuất hiện ở trước mắt Lăng Vu Đề.



Lãnh Vô nhìn Lăng Vu Đề ngồi dưới đất khóc đến sưng mắt, ánh mắt hắn liền hiện lên một vẻ bối rối và mờ mịt.



"Chủ nhân?"
Lãnh Vô đứng ở bên giường nhìn tay của Lăng Vu Đề, đúng là không cầm được.



Nghĩ bình thường Lăng Vu Đề cũng sẽ đút hắn ăn, Lãnh Vô liền dùng tay cầm lấy một khối bánh. Đưa tới miệng cô, Lăng Vu Đề ngẩn người một lúc, cười híp mắt há miệng ăn: "Cảm ơn Tiểu Lãnh!"



Lãnh Vô gật đầu, không nói gì.



"Tiểu Lãnh ngươi cũng ăn!"



Hai người cùng ăn, rất nhanh thì đã ăn hết bánh.



Chờ khi ăn bánh xong, cũng là lúc Lăng phụ đến Ỷ Mộng các tìm cô.



Nghe được tiếng đập cửa của Lăng phụ, Lăng Vu Đề liền kêu Lãnh Vô ném bể vài thứ trong phòng đi.



Lãnh Vô rốt cuộc cũng biết được chủ nhân nhà mình có hai thứ yêu thích: Một là thích ăn ngon! Hai là thích đập phá lung tung!



Nhưng Lãnh Vô cũng không nghĩ nhiều là tại sao Lăng Vu Đề lại kêu hắn đập đồ. Vì nếu chủ nhân kêu hắn làm thì hắn sẽ làm!



Sau đó ngoài cửa mọi người nghe được tiếng đồ đạc đổ vỡ ở trong phòng.



Lăng phụ gõ cửa lần thứ hai, lần này có chút gấp gáp: "Đề Nhi, con có khỏe không? Chậm một chút, cẩn thận đừng để bị thương!"



Lăng Vu Đề ngồi ở trên giường há hốc mồm, tốc độ phá đồ của Lãnh Vô thật là nhanh như chớp!



Aya: Hôm nay đi lên trường mua vải may áo dài.



Ý là màu hường 😑😑😑