Công Lược Nam Phụ
Chương 142 : Công lược dưỡng phụ vampire (25)
Ngày đăng: 14:26 30/04/20
Edit: Aya Shinta
Lăng Vu Đề vội vã xua tay: "Không, không phải, tôi không phải học sinh của Đại học Thánh Phệ, tôi chỉ ở tại phụ cận của Đại học Thánh Phệ mà thôi."
Lúc này thì người phụ nữ mới gật gù: "Há, vậy à, có điện thoại nhà không? Tôi giúp cô gọi điện thoại thông báo người nhà cũng được, cô ra ngoài như vậy thì người nhà sẽ lo lắng đấy!"
Điện thoại của người nhà? Lăng Kiêu Hàn, xem như là người nhà của cô sao?
Vừa nghĩ tới ngày hôm nay Lăng Kiêu Hàn nổi lên sát ý đối với mình thì Lăng Vu Đề có chút khổ sở.
Lăng Vu Đề lắc đầu một cái: "Tôi không có người nhà, cảm ơn ngài có lòng tốt thu nhận giúp đỡ, còn có máu tươi, hiện tại tôi sẽ rời đi!"
Nói xong, Lăng Vu Đề liền xốc chăn mền trên người lên để chuẩn bị rời giường.
Chỉ là cô mất máu quá nhiều, nên thân thể rất suy yếu, vừa đứng lên thì cô liền trực tiếp ngã xuống.
Người phụ nữ kia vội vã đỡ Lăng Vu Đề: "Không sao, cô ở đây nghỉ ngơi thật tốt, chờ hoàn toàn khôi phục mới rời khỏi cũng được!"
Lăng Vu Đề cảm kích cười cười với cô ấy, hiện tại cô không có chỗ đi thì tất nhiên là ước gì được ở lại chỗ này: "Cảm ơn ngài! Tôi tên Vu Đề, ngài gọi như thế nào đây?"
"Nếu như không ngại thì gọi tôi là Đổng tỷ đi!" Đổng tỷ nói vậy.
Đổng tỷ, một người phụ nữ không được cho là quá xinh đẹp, thậm chí cả người cô ấy xem ra còn tiều tụy hơn so với người cùng tuổi.
Lăng Vu Đề không có hỏi chị Đổng rằng tại sao chị ấy là một con người, mà con gái của chị ấy lại là vampire, mỗi người đều có chuyện xưa của chính mình...
Bởi vì trạng huống của thân thể, Lăng Vu Đề nằm ở trên giường mà nhắm mắt dưỡng thần.
Khi Lăng Vu Đề chạy ra khỏi trang viên Lăng gia cũng đã là nhanh chạng vạng, còn lúc ngã vào sân của Đổng tỷ, trời cũng đã đen.
Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn đồng hồ treo tường một chút, hiện tại đã là chín giờ tối.
Cô rời đi đến mức quá vội vàng mà ngay cả điện thoại cũng không có mang.
Đưa tay đặt lên ngực mình, nơi bị Lăng Kiêu Hàn dùng móng tay chọc thủng, nỗi đớn đau còn đặc biệt rõ ràng.
Nam nhân trẻ tuổi đẩy cửa ra, sau đó lại thuận tay đóng cửa lại.
Ở phía trên cửa, có viết năm chữ "Văn phòng Hội trưởng".
----
Được Vị diện Hiệp hội bảo đảm rằng nhiệm vụ thất bại cũng không trừ điểm số liệu, còn có thể có khen thưởng, tâm tình Lăng Vu Đề trong nháy mắt liền khoan khoái thêm!
Kỳ thực hiện tại cô có thể tự sát rồi rời khỏi thế giới này...
((ㄒoㄒ) ~~ bởi vì chưa hoàn thành nhiệm vụ cho nên cô không thể tự động thoát ly nguyên thân được!)
Chỉ là, có Vị diện Hiệp hội bảo đảm nên Lăng Vu Đề muốn liều một phen.
Cô, có thể cứu vãn cục diện này không?
Nếu như thực sự không được, vậy cô liền...
Lăng Vu Đề quyết định, cho dù có chết...
Không đúng, coi như là rời đi thế giới này, cũng phải cho Lăng Kiêu Hàn dấu ấn mà cả đời này không thể nào quên nổi!!!
Sau khi quyết định như vậy thì mê man buồn bực cái gì đó đều biến mất không còn tăm hơi!
Ở trên giường trở mình, Lăng Vu Đề ung dung mà ngủ!
Lăng Vu Đề ngủ say sưa, nhưng Lăng Kiêu Hàn ở trong trang viên Lăng gia lại trắng đêm không ngủ.
Hắn vẫn chờ ở trong thư phòng, liền lẳng lặng mà ngồi như vậy.
Aya: Thắp cho cha đẻ của 0051 một nén nhang nào. Kết cục của anh này thế nào thì hãy chờ đến cuối bộ truyện này nhé~~~
Cảm thấy 0051 của chúng ta là một đứa con ghẻ...