Công Lược Nam Phụ

Chương 151 : Công lược dưỡng phụ vampire (34)

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Mộ Phong dừng một chút rồi sau đó mới gật đầu: "Được! Thế nhưng, bốn người cần phải trở về bình an!"



Nhạc Ninh gật đầu nhưng vẫn không nói gì, Dã Cuồng liền đấm một cái vào bả vai Mộ Phong: "Huynh đệ, yên tâm đi! Một người cũng không thiếu!"



Nói xong, y cùng Nhạc Ninh nhìn thoáng qua nhau một chút, ngầm hiểu rồi đồng thời hướng về nhà cây của Ẩn Hoán mà đi!



Lăng Vu Đề vốn muốn bắn một mũi tên về phía Ẩn Hoán đang nằm trên đất, kết quả bên ngoài đột nhiên xuất hiện tiếng nổ vang làm mũi tên trong tay Lăng Vu Đề chệch hướng. Nguyên bản hướng về trái tim Ẩn Hoán, kết quả lại bắn tới con mắt của nó.



"Ahhhhh--" Ẩn Hoán ôm một bên mắt đang không ngừng chảy máu mà thét lớn, nhưng tiếng nổ vang trời ở bên ngoài lại nuốt nó vào trong đó.



Thừa dịp người loạn mà đoạt mạng! Lăng Vu Đề cầm chủy thủ, lao vút về phía Ẩn Hoán, chuẩn bị một đòn giết chết nó!



Ẩn Hoán còn dư lại một con mắt nhìn Lăng Vu Đề phóng như bay về phía mình, mối hận bị hủy mắt bao trùm toàn thân, Ẩn Hoán tàn nhẫn mà trừng mắt nhìn Lăng Vu Đề.



Ngay khi Lăng Vu Đề sắp tới gần Ẩn Hoán thì trên người Ẩn Hoán đột nhiên bùng ra những tia sáng chói mắt.



Nhìn kỹ thì có thể thấy rõ ràng, đó là do mấy chục tia chớp tạo thành.



Tất cả chúng đều như có cùng một mục tiêu mà hướng tới Lăng Vu Đề.



Lăng Vu Đề không tránh không né, trong lòng chỉ có một niềm tin. Vậy thì, chết cũng muốn giết được Ẩn Hoán!



Vốn là Lăng Vu Đề đã làm tốt chuẩn bị phải bỏ mạng, tuy trong nháy mắt đó nghĩ đến việc mình bị điện giật chết, cái cảnh tượng kia có khả năng không được đẹp cho lắm, thế nhưng hiện tại cô cũng không bận tâm để mà đi soi mói nữa rồi!



Vậy mà, khi những tia chớp sắp đến trước mắt cô thì một bóng người lại lao tới, ôm chặt cô vào trong lồng ngực mình.



Thế rồi, Lăng Vu Đề lập tức cảm giác được cơ thể của người đang ôm chầm lấy cô, chấn động--



Lăng Kiêu Hàn nhảy vụt vào từ cửa sổ, đến hiện tại thì vẫn chưa được năm phút!



Tất cả những việc này diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức làm Lăng Vu Đề không thể nào phản ứng kịp!



Lăng Vu Đề trợn mắt lên, không dám tin tưởng nhìn Lăng Kiêu Hàn thay cô chặn lại những tia chớp kia.




Lăng Kiêu Hàn cười cười với vô, lông mi hắn khẽ run rẩy, ánh mắt càng ngày càng tan rã dần đi.



Hắn cũng không muốn chết, có quá nhiều lời vẫn không thể nói với Lăng Vu Đề, hắn thật không cam lòng!



Hắn còn muốn trong tương lai, cùng với Lăng Vu Đề, hạnh phúc sinh hoạt chung một chỗ!



Nhưng mà, hắn cảm thấy được tính mạng của chính mình đã trôi qua đến khắc cuối cùng, không thể kìm được nữa rồi!



Tuy rằng không xác định Lăng Vu Đề có thể nhìn hiểu hay không, hắn vẫn mở miệng, sau đó làm một cái khẩu hình: "Ta - yêu - em -- "



Trước mắt tựa hồ hiện ra những hình ảnh khi hắn từng ở chung cùng Lăng Vu Đề.



Cô nấu cơm cho hắn...



Cô ôm bờ vai của hắn cười híp mắt, môi hôn gò má của hắn...



Cô kéo tay hắn, đi dạo lung tung ở trên đường...



Cô vô cùng phấn khởi gọi tên của hắn, lớn tiếng nói "Kiêu Hàn tốt nhất!"...



Cô...



Sau đó, đôi mắt Lăng Kiêu Hàn đã vĩnh viễn nhắm lại.



Dù sao cũng cùng nhau lớn lên từ nhỏ, nhìn bạn tốt chết ở trước mắt của chính mình, Nhạc Ninh có chút không thể tiếp thu được.



Trong ánh mắt luôn lạnh nhạt của cô ấy lúc này cũng ngậm lệ, không ngừng được mà chảy xuống.



Dã Cuồng ôm chặt cô ấy vào trong lồng ngực, vỗ nhẹ vai an ủi.



Lăng Vu Đề như là choáng váng, cô lăng lăng nhìn gương mặt của Lăng Kiêu Hàn...



Aya:...Không biết nói gì hơn...Hết thấy đường edit...