Công Lược Nam Phụ
Chương 185 : Công lược nam thần quốc dân (32)
Ngày đăng: 14:27 30/04/20
Edit: Aya Shinta
Nếu tình yêu có thể khống chế, vậy vẫn là tình yêu sao?!
Người anh ấy yêu là anh hai mà không phải cô, vậy thì có sai rồi sao?!
Lăng Vu Đề mặt đầy nước mắt nhào vào trong lồng ngực Trình Cẩm Nhiên: "Thật xin lỗi!"
Thực xin lỗi, em rõ ràng biết được sự tình sẽ phát sinh, lại không có đi ngăn cản!
Trình Cẩm Nhiên cảm thấy chính anh vừa mới nãy còn đang chìm vào đầm băng, dường như lại được ngâm vào suối nước nóng.
"Là tôi phải nói xin lỗi mới đúng, thực xin lỗi, tôi đã lừa em!"
Lúc này Trình Cẩm Nhiên còn thấy may mắn, may mắn rằng người kia cũng chưa có tuôn ra Lăng Văn Dục.
Lăng Vu Đề lắc đầu, cô giương mắt nhìn Trình Cẩm Nhiên: "Cẩm Nhiên, anh yên tâm, mặc kệ phát sinh việc gì, em đều sẽ lưu tại cạnh anh!"
Vừa dứt lời, Lăng Vu Đề liền cảm ứng được độ hảo cảm vẫn luôn không có tăng lên đã lập tức lên tới chín mươi điểm.
Nhẹ nhàng rời khỏi cái ôm của Trình Cẩm Nhiên, cô cười cười với anh: "Anh ăn cơm chưa?"
Trình Cẩm Nhiên lắc đầu, sau khi anh nhìn thấy tin tức, nào còn nuốt trôi cơm.
"Em cũng chưa có ăn cơm đây! Trong phòng bếp có nguyên liệu nấu ăn không? Em đi nấu cơm."
Thấy Trình Cẩm Nhiên gật đầu thì Lăng Vu Đề liền ngựa quen đường cũ mà vào phòng bếp.
Một năm này, thường thường thì cô cũng đến nhà Trình Cẩm Nhiên, tự mình xuống bếp nấu cơm ăn.
Nửa giờ lúc sau, Lăng Vu Đề làm một bữa cơm chiều ba món một canh rất đơn giản.
Sau khi xới một chén cơm tẻ đặt tới trước mặt Trình Cẩm Nhiên, cô không có gỡ tạp dề xuống ngay, mà là lấy di động đứng ở trước bàn ăn, chụp một tấm ảnh.
Trong ảnh là cô đang đeo tạp dề màu vàng nhạt, vẻ mặt mỉm cười.
"Đại ca, anh hai hẳn đã tỉnh đi? Cho nên anh hẳn đã biết năng lực của em, em muốn đi Y quốc, đương nhiên là gỡ chuông còn cần người buộc chuông mà!"
Cô muốn đi thôi miên công tước Allah gì gì đó, để ông ta tự mình đứng ra làm sáng tỏ!
Lăng Văn Hạ lại ngây ra một lúc, vừa nãy khi Lăng Văn Dục tỉnh lại thì anh đã hỏi vì sao Lăng Văn Dục lại ngủ.
Lăng Văn Dục nói anh cũng không biết, chỉ là Lăng Vu Đề kêu anh nhìn thẳng đôi mắt cô thì anh có cảm giác rằng mình bị Lăng Vu Đề thao túng.
Đối với lời "gỡ chuông còn cần người buộc chuông" của Lăng Vu Đề, trong lòng Lăng Văn Hạ không phải không hiểu.
Lăng Văn Hạ thật lâu mà không có đáp lại, Lăng Vu Đề liền biết anh đang do dự: "Anh cả, còn có một tuần thì anh phải kết hôn cùng chị Tư Kỳ! Chẳng lẽ anh muốn hôn lễ cũng không an ổn sao?!"
"...... Được rồi, anh liền an bài cho em."
Nghe Lăng Văn Hạ hồi đáp, Lăng Vu Đề nói một câu em chạy đến sân bay xong thì cúp điện thoại.
"Em muốn đi Y quốc làm cái gì? Tìm......"
"Phải, em muốn đi tìm công tước Allah. Cẩm Nhiên, tin tưởng em, anh sẽ không có việc gì! Ngoan ngoãn chờ ở nhà!"
Nói xong, Lăng Vu Đề nhón mũi chân hôn lên đôi môi có chút lạnh lẽo của Trình Cẩm Nhiên một chút, sau đó cầm túi xách của mình rồi rời đi.
Trình Cẩm Nhiên đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, thẳng đến khi dưới lầu có tiếng khởi động xe, thì Trình Cẩm Nhiên mới mềm nhũn ngồi dưới đất há miệng thở dốc.
Anh nhớ rõ ràng là, khi nãy anh chỉ nhìn thẳng đôi mắt Lăng Vu Đề một chút, sau đó liền cảm thấy thân thể cùng ý thức của mình không chịu khống chế.
Lăng Vu Đề, cô ấy còn cất giấu bí mật gì đấy?!
Một năm ở chung, anh cho rằng, anh đã rất hiểu về Lăng Vu Đề!
Nhưng sự việc vừa diễn ra làm Trình Cẩm Nhiên rất đỗi kinh ngạc!
Aya: đã xong chương hôm nay nha... *dụi mắt*