Công Lược Nam Phụ

Chương 199 : Công lược gian thần Tả tướng (10)

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Đơn giản nhất?



Vậy thì quá tốt rồi!



"Hay quá! Nhiệm vụ gì thế?" Lăng Vu Đề nóng lòng muốn thử mà hỏi han.



"Đi theo ta." Đoạn, Hoa Giác liền dẫn theo Lăng Vu Đề đến trên bờ của một mảnh đất trồng thảo dược trong đó.



Y chỉ vào vườn thuốc nói: "Đây là Diệp Tinh thảo, thuốc ngày thường chủ nhân uống đều cần dùng đến loại này, thế nên có hai luống thuốc đều loại Diệp Tinh thảo."



Hoa Giác vừa chỉ vào mảnh đất trồng thuốc cũng gieo Diệp Tinh thảo ở bên cạnh cho Lăng Vu Đề xem xong rồi lại nói tiếp: "Diệp Tinh thảo có một loại hương vị đặc biệt, nó cũng sẽ sinh sôi ra một loại sâu gọi là Bích Thúy. Nếu dùng thuốc để trừ sâu, cũng sẽ ảnh hưởng tới Diệp Tinh thảo..."



Lăng Vu Đề hấp háy mắt, hấp dẫn sâu?



Vì cái lông gì mà cô có loại dự cảm xấu đây?



Hoa Giác, ngươi có dám nói hết lời trong một lần hay không?!



"Nhiệm vụ của Vu Đề chính là, mỗi ngày bắt sâu trong ruộng thuốc."



Cái gì?!



Lăng Vu Đề vừa dùng tay nâng cằm mình, vừa há mồm trợn mắt mà nhìn Hoa Giác.



Bắt sâu?!



Thực ra cô nghe lầm đúng không?! Đúng không?! Đúng không?!



Lúc này Lăng Vu Đề nào còn có tâm trạng để duy trì khí chất của cô, mặt vốn đã xấu, bị cái vẻ mặt khuếch đại này khiến nó xấu thêm!



Cũng may Hoa Giác vào nam ra bắc gặp qua không ít người có tướng mạo xấu xí, cho nên mới không có bị Lăng Vu Đề lúc này dọa cho phát sợ.



Nhìn thấy Lăng Vu Đề kinh ngạc (O__O "... Vẻ mặt như vậy của Tiểu Vu là khuếch đại, người nào cũng có thể nhìn ra được chứ!), Hoa Giác hỏi: "Làm sao, Vu Đề không muốn làm nhiệm vụ ta sắp xếp?"



Hoa Giác thấy, đây đúng là nhiệm vụ đơn giản nhất mà y có thể giao cho cô!




Gần rồi... Gần rồi...



Rốt cục, Lăng Vu Đề nắm được giữa người con Bích Thuý.



Bích Thúy khoảng chừng ba centimet, béo ú.



Mò lên thì thấy mềm mại, nong nóng...



Cố nén suy nghĩ muốn phun ra, Lăng Vu Đề vội vã bỏ con Bích Thúy vừa bắt được vào trong hồ lô bên hông.



Thành công bắt được một con Bích Thúy, trong lòng cô đúng là có chút khiếp.



Tự mình cổ vũ tiếp sức một phen, lại khom lưng bắt sâu tiếp...



Đại khái sau nửa giờ, thủ pháp bắt sâu của Lăng Vu Đề đúng là càng ngày càng thuần thục.



Khi nhìn tới Bích Thúy thì trong lòng cô cũng không có buồn nôn như vậy nữa.



Chủ yếu là cô học được cách quên đi bề ngoài của nó...



Trời càng lên cao thì càng nóng, thân thể của Lăng Vu Đề sợ nóng, hơn nữa đặc biệt dễ dàng chảy mồ hôi.



Lăng Vu Đề lúc này, dùng "mồ hôi đầm đìa" để hình dung cũng không quá đáng!



Khí trời nóng lên, người ta sẽ tương đối dễ dàng nôn nóng.



Bắt sâu cũng không khó, thế nhưng khô khan đấy!



Lăng Vu Đề chỉ là liên tiếp khom lưng, bắt sâu... Tuần hoàn như vậy, thực sự là vô vị hết mức!



Không biết đã là lần thứ mấy giơ tay lau mồ hôi, Lăng Vu Đề khẽ cau mày, trong mắt đều là mất kiên nhẫn.



Đến cùng cô tới làm chi thế!



Aya: Mọi người đã thử làm điều gì khác lạ chưa? Mình đã từng ăn bánh kem bằng... Đũa >.< Chả là tổ chức sinh nhật cho bạn ở quán bún đậu mắm tôm (chả thấy ai đi sinh nhật vậy bao giờ) nên không có thìa. Nhớ đến ánh mắt như nhìn sinh vật lạ của người ta, mình cũng chẳng thấy sao cả. Chị đây vốn điên rồi nhá! Kkk