Công Lược Nam Phụ
Chương 317 : Công lược thiên sư bắt quỷ (05)
Ngày đăng: 14:29 30/04/20
Edit: Aya Shinta
Tốc độ của Mạnh Phất Sinh rất nhanh, chỉ trong mấy hơi thở mà hắn cũng đã vào nhà lá. Lăng Vu Đề ngẩn người một tí rồi cũng vội vã đi theo phía sau hắn.
Đến khi Lăng Vu Đề đi vào, còn chưa kịp phản ứng, Mạnh Phất Sinh đã giao tranh với ác quỷ.
Con ác quỷ kia có tóc đen dài đến mắt cá chân, ướt ướt dính nhớp, không có đẹp chút nào. Một người một quỷ tranh đấu với tốc độ nhanh đến chóng mặt nhưng cũng không khó để nhìn ra, con quỷ mặc hồng y rách nát là nữ.
Đột nhiên, ma nữ quay đầu lại nhìn Lăng Vu Đề một chút ——
Xung kích thị giác đến quá đột nhiên, Lăng Vu Đề bị dọa đến mức bay cũng không nổi nữa, trực tiếp đặt mông ngồi dưới đất.
Mẹ kiếp ~ trước đây xem phim kinh dị thì biết ác quỷ trong đó là do người đóng vai nên cô không sợ. Hôm nay nhìn thấy mấy con quỷ hồn bình thường không có oán khí, bề ngoài cũng gần giống con người nên cô cũng không sợ!
Nhưng con ác quỷ này, là ác quỷ thật! Không thấy Mạnh Phất Sinh cũng không thể lập tức thu phục hay sao!?
Sở dĩ Lăng Vu Đề bị doạ sợ, chủ yếu là bởi vì ác quỷ quá xấu, trên mặt không có da, máu thịt chảy xuống ròng ròng, không chỉ có như vậy...
Lần đầu Lăng Vu Đề không vui vì thị lực của mình tốt như vậy, bởi vì cô nhìn thấy trên gương mặt đó có giòi bọ màu trắng, còn đang ngọ nguậy, lúc thì thò ra miệng ác quỷ, lúc thì thụt vô lỗ mũi ác quỷ...
Ầu —— Một con quỷ, không thể giả dạng đẹp một chút được sao?
Nhìn thấy Lăng Vu Đề ghét bỏ buồn nôn, ác quỷ lập tức nổi giận. Nó cũng không thèm quan tâm Mạnh Phất Sinh, hét lớn một tiếng về hướng Lăng Vu Đề, bay vồ tới ——
Gió chợt nổi lên, cảm giác âm lãnh càng thêm mãnh liệt!
"A —— cứu mạng! Ngươi đừng qua đây ——" Ngay một khắc khi ác quỷ nhào về phía cô, đầu óc Lăng Vu Đề trong nháy mắt coi như cháy máy, bởi vì cô nhìn thấy có không ít giòi bọ từ trên mặt và trên tóc ác quỷ rớt loạt xoạt như mưa rào, quá buồn nôn!
Mạnh Phất Sinh lại lấy một lá bùa đánh về phía ác quỷ, lá bùa to lên trong nháy mắt, sau đó bao trùm toàn bộ tàn chi của ác quỷ.
Lá bùa lóe sáng rồi biến thành một quả cầu bùa vàng nho nhỏ bay trở lại trong tay Mạnh Phất Sinh. Bỏ quả cầu nhỏ vào một cái hồ lô được khắc bằng bạch ngọc rồi, Mạnh Phất Sinh mới đến xem Lăng Vu Đề đang ngồi gập xuống đất ôm bụng.
"Cô không sao chứ?" Mạnh Phất Sinh lấy một tờ phù chữa trị đánh tới trên bụng Lăng Vu Đề, sau đó...
"Mấy lá bùa này, dù tốt hay xấu đều không có tác dụng đối với ta." Lăng Vu Đề cau mày, không ngờ khí đen kia đánh lên trên người lại đau như vậy!
Có điều bởi vì vậy, Mạnh Phất Sinh lại tăng điểm hảo cảm đối với cô lên đến ba mươi điểm, cái này cũng rất đáng giá!
"Vậy làm sao bây giờ?" Mạnh Phất Sinh nhăn chặt mày, có chút mờ mịt.
Người bị thương có thể xem đại phu, quỷ bị thương có thể dùng phù chữa trị, nhưng Lăng Vu Đề bị thương nên chữa thế nào?
Lăng Vu Đề lắc đầu một cái: "Ta cũng không biết, không sao, chết không được, nói không chừng qua mấy ngày sẽ khỏi."
"Ai —— ôi —— "
Âm thanh vang lên từ phía sau Mạnh Phất Sinh cùng Lăng Vu Đề, hai người quay đầu nhìn lại thì thấy nam tử tráng niên kia đã tỉnh lại.
Y mờ mịt nhìn hoàn cảnh chung quanh: "Sao, xảy ra chuyện gì?! Không phải ta đang ở nhà ngủ sao? Thế nào lại chạy đến quỷ ốc này rồi?!"
Nam tử sợ sệt muốn đứng dậy rời đi nhưng vì y bị ác quỷ hút đi không ít tinh khí, lúc này trên người không có chút sức lực.
"Huynh bị ác quỷ mang đến." Mạnh Phất Sinh thản nhiên nói.