Công Lược Nam Phụ

Chương 331 : Công lược thiên sư bắt quỷ (19)

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Sau đó lại chúc phúc nhìn nàng: "Nếu thích thì phải dũng cảm theo đuổi, đừng sợ gặp khó khăn nhấp nhô, cô nhất định sẽ hạnh phúc!"



Đây là lời nói thật, bởi vì trong nguyên tác, Mạnh Hân Đồng cũng theo đuổi Lãnh Dã.



Ở giai đoạn đầu, Lãnh Dã đúng là không thích Mạnh Hân Đồng mà là thích nữ phụ. Nên giai đoạn đầu vẫn ngược Mạnh Hân Đồng một hồi lâu!



Được bạn tốt cổ vũ, Mạnh Hân Đồng tự tin hơn nhiều! Nàng gật đầu lia lịa: "Ừm, nhất định! Cảm ơn Vu Đề!"



Này... Cảm ơn thì cảm ơn đi... Có thể không ôm cô được không? Còn, ôm chặt như vậy ——



Đến khi Lăng Vu Đề cùng Mạnh Hân Đồng đi tới nhà ăn, Mạnh thiên sư, Mạnh sư mẫu cùng với Mạnh Phất Sinh đã vào chỗ.



Mạnh sư mẫu thấy Mạnh Hân Đồng "một mình" đi vào, bà nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài: "Ai ~ không phải Đồng nha đầu đi gọi Vu Đề ăn cơm rồi sao? Sao chỉ có một mình con vậy?"



"Vu Đề đến rồi, ở ngay bên cạnh con, chỉ là sư mẫu không nhìn thấy mà thôi."



Lúc này Lăng Vu Đề mới nhớ là bản thân quên thực thể hóa, sau đó Mạnh sư mẫu liền nhìn thấy Lăng Vu Đề chậm rãi "xuất hiện".



Bởi vì lúc Lăng Vu Đề đến, Mạnh sư mẫu vẫn hô hào để Lăng Vu Đề làm thê tử của đồ đệ mình, sau đó Mạnh thiên sư cũng đã nói về chuyện Lăng Vu Đề không phải người sống cho Mạnh sư mẫu biết.



Mặc dù có chút tiếc nuối nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Mạnh sư mẫu yêu quý Lăng Vu Đề.



Coi như thấy được quá trình từ "không nhìn thấy" đến "nhìn thấy" của Lăng Vu Đề, Mạnh sư mẫu vẫn còn có chút kinh ngạc.



Bà ngây ngốc chớp mắt, miệng mồm há hốc: "Vu Đề con... quá thần kỳ! Từ trước tới giờ ta chưa từng gặp con quỷ nào có thể giống như con vậy!"



Cho dù có vài con quỷ có thể hiện hình, nhưng dáng vẻ đều rất đáng sợ loại. Có trường hợp khiến cho người ta phân không rõ người hay quỷ như Lăng Vu Đề hay không? Quả thật là chưa từng thấy!



Lăng Vu Đề cười cười, không ngại việc bị Mạnh sư mẫu xếp cùng chỗ với quỷ.



Chỉ là cô không ngại nhưng Mạnh Hân Đồng lại chú ý đến: "Sư mẫu! Tiểu Vu không phải quỷ mà!"



"Không sao, kỳ thực ta cũng gần như quỷ, dù sao đều không phải là người sống." Lời Lăng Vu Đề chính là thật lòng, cô cũng không có cảm thấy coi bản thân thành quỷ có vấn đề gì.
Tiếp đó nữa, Mạnh Phất Sinh xoay người rời đi. Cũng trong lúc đó, Lăng Vu Đề cảm ứng được độ hảo cảm của Mạnh Phất Sinh đối với cô tăng thêm mười điểm!



Nói cách khác... A ha ha ~ bốn mươi điểm hảo cảm! Quá tuyệt!



————



Tháng ngày trên núi Dịch Dương vẫn tính là nhẹ nhàng, vì để trốn tránh hai người nói nhiều là Mạnh sư mẫu cùng Mạnh Hân Đồng, lại có sự cho phép của Mạnh thiên sư nên Lăng Vu Đề có thể đến Tàng Thư Các đọc sách!



Vốn dĩ Lăng Vu Đề muốn học pháp thuật trảm yêu trừ ma, nhưng trời sinh cô đã không thích những thứ này, vừa thấy thì đã ngủ gà ngủ gật!



May mà sau đó cô tìm được một quyển sách tương tự với chuyện kể về thần tiên ma quỷ, rốt cục mới có thứ để giết thời gian.



Lăng Vu Đề vốn cho rằng họ phải ở trên núi Dịch Dương ít nhất một hai tháng đúng chứ? Dù sao trong nội dung vở kịch là như vậy!



Không ngờ mới trở về được năm ngày mà Mạnh Hân Đồng đã muốn xuống núi đi tìm Lãnh Dã!



"Vu Đề, tỷ thật sự không xuống núi theo ta sao?" Mạnh Hân Đồng nhìn Lăng Vu Đề, vô cùng đáng thương.



Lăng Vu Đề lắc đầu một cái: "Không được, ta muốn ở lại núi Dịch Dương." Cô không muốn đi theo nữ chủ đâu! Có muốn cũng là muốn đi chung với nam phụ chứ!



Vừa nghĩ tới việc sau này lỗ tai cũng có thể thanh tĩnh thì, Lăng Vu Đề lập tức cảm thấy không khí cũng trở nên thật trong lành ~~



"Vậy... vậy cũng tốt! Vậy tỷ phải chăm sóc bản thân thật tốt đó!"



"Ừ, ta biết!" Cô đi nhanh đi!



Aya: Tui chịu đủ mấy chương gần đây rồi nha, sao hai người không dung dăng dung dẻ dắt nhau trồng bách luôn đê!!!



Có cần tui viết phiên ngoại cho hai người luôn không (đùa thôi:))))



Ôn nhu nhiều chuyện mắc bệnh đãng trí công x ngự tỷ biệt nữu mắc chứng đau tai thụ:)))



Sao cứ mặc định Vu Đề là 0 thế nhỉ:)))