Công Lược Nam Phụ

Chương 342 : Công lược thiên sư bắt quỷ (30)

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Lăng Vu Đề vừa mở miệng muốn nói, Mạnh Phất Sinh càng nghĩ càng không yên lòng, hắn bật dậy đi ra ngoài: "Ta đi hỏi con ma nữ kia!"



"Chờ đã —— "



Lăng Vu Đề vội vã ngăn hắn: "Huynh biết Hân Đồng ở đâu sao?! Ngộ nhỡ nàng ấy bị ma nữ giấu đi rồi sao?! Ngộ nhỡ ma nữ không chịu nói Hân Đồng bị nàng ta giấu ở đâu thì sao?! Bây giờ huynh đi thì chỉ đánh rắn động cỏ mà thôi!"



Lăng Vu Đề khiến Mạnh Phất Sinh bình tĩnh lại.



Hắn cúi đầu nhìn Lăng Vu Đề đang đứng chỉ cao tới ngực mình: "Vậy làm sao bây giờ?"



Làm sao bây giờ? Lăng Vu Đề không nói gì, cô trở lại bàn ngồi đờ ra.



Dù nội dung vở kịch có biến đổi nhiều nhưng kết cục sẽ không thay đổi.



Nói thí dụ như ——



Nữ tử đi cùng Lãnh Dã tên Lý Tiên Dao, là biểu muội Lãnh Dã. Nàng ta là thân nhân duy nhất còn lại của Lãnh Dã, cũng là người trong lòng y!



Sở dĩ trước kia Lãnh Dã đính hôn với vị hôn thê là vì cha mẹ sắp đặt. Sau đó vị hôn thê chết đi nên tất nhiên y muốn quang minh chính đại ở bên Lý Tiên Dao!



Thực ra Lý Tiên Dao là một nữ phụ khá là đáng thương, rõ ràng đã chiếm được trái tim Lãnh Dã mà lại xui xẻo bị quỷ bám người!



Lý Tiên Dao đúng chuẩn tiểu thư khuê các, thùy mị thanh nhã, tâm địa cũng tốt!



Chỉ là Lý Tiên Dao bản nhái bây giờ không được như vậy!



Lý Tiên Dao giả thích Lãnh Dã từ lâu, vất vả lắm mới may mắn có được một pháp bảo có thể che giấu quỷ khí của mình! Ngay lập tức, ả ta vô cùng vui mừng ám vào người thương của Lãnh Dã.



Sau này, ả bắt đầu để mắt tới Mạnh Hân Đồng luôn quấn quýt lấy Lãnh Dã.
Nên lúc này trong sân không có ai, không có bất kỳ ai.



Cô trực tiếp xuyên qua phòng ngủ chính, nơi này vừa nhìn đã biết là khuê phòng, có điều màu sắc là đen và đỏ, trông nặng nề vô cùng. Trang trí một chút còn tốt, nhưng toàn bộ bài trí trong phòng đều là loại sắc điệu này, toàn thể thoạt nhìn rất ngột ngạt âm trầm.



Cô nhìn chung quanh một lần, cuối cùng ánh mắt ngừng lại trên mặt tường có treo bức tranh mỹ nhân.



Vị trí kia là nơi bắt nguồn của khí tức màu vàng nhạt đang tản ra!



Mím môi, trực tiếp xuyên qua mặt tường ——



Xuyên qua tường, Lăng Vu Đề vào trong một không gian khép kín. Trên tường có nạm một viên dạ minh châu lớn, rọi sáng mật thất khép kín này.



Trên tường ngoại trừ dạ minh châu thì còn treo không ít dụng cụ: Dao, roi da, còng tay, xiềng xích, vòng cổ... Giời ạ! Chơi kiểu gì thế này!?



"Ưm ~" Người đang nằm trên chiếc giường duy nhất trong mật thất rên rỉ một tiếng, Lăng Vu Đề mới hồi thần từ những dụng cụ kia.



Cô đi tới bên giường, sau khi nhìn thấy người trên giường thì cô nhăn chặt mày lại: "Hân Đồng, Hân Đồng, cô vẫn ổn chứ?!"



Mạnh Hân Đồng run rẩy mở mắt ra, nhìn thấy người đến là Lăng Vu Đề thì ánh mắt nàng ấy sáng lên, cười yếu ớt: "Vu Đề, hình như ta, không ổn lắm..."



Đương nhiên không ổn rồi! Lăng Vu Đề xem tình trạng của nàng ấy, ăn mặc xiêm y rách rưới, những chỗ rách nát đều có vết máu do bị roi da quất! Mặt nàng ấy không biết đã bị rạch bao nhiêu dao, hoàn toàn thay đổi!



Lăng Vu Đề hoàn toàn có thể xác định rằng nếu cô còn chưa tìm tới đây, e rằng nữ chủ của thế giới tiểu thuyết này là nữ chủ đầu tiên bị nữ phụ không phải sống lại cũng chẳng phải xuyên qua hại chết!



Thầm mắng rằng Lý Tiên Dao bán nhái ra tay quá ác, nhìn vết thương trên người Mạnh Hân Đồng, dù rất nhiều vết thương đã kết vảy nhưng cũng không thiếu vết thương mới!



Trong lòng Lăng Vu Đề hơi áy náy, dù sao cũng là bởi vì sự xuất hiện của cô đã dẫn đến tình tiết thay đổi.



"Hân Đồng, cô chờ chút, ta cứu cô đi ra ngoài!" Nói xong, Lăng Vu Đề xuyên qua tường đi ra ngoài.