Công Lược Nam Phụ
Chương 386 : Công lược đại thần nóng tính (04)
Ngày đăng: 14:30 30/04/20
Edit: Nhật
Beta: Aya Shinta
Sau khi Lăng Vu Đề tiễn ba mẹ đi, cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Thực tế thì ở thế giới nhiệm vụ này, cô thích ở một mình hơn.
Khi ở cùng cha mẹ vô cùng hiểu rõ nguyên thân, cô cần phải diễn mỗi giờ mỗi khắc, mặc dù không khó nhưng mà ngột ngạt kinh khủng!
Điều khiển xe lăn tự động đi khắp phòng quan sát một chút, hẳn là được đặc biệt sắp xếp nên phòng cô ở không phải là một phòng hai người như miêu tả trong cốt truyện.
Lúc cô đến giám đốc có nói rồi, cô ở một mình, còn tỏ vẻ cô có thể mang theo bảo mẫu gì đó đến.
Hơn nữa căn phòng này cũng không phải chỉ có một phòng như miêu tả trong cốt truyện mà có hai phòng ngủ, phòng khách, nhà bếp, phòng tắm, toilet, phòng sách cái gì cũng có hết.
Điều khiển xe lăn đến trước kệ sách trong phòng sách ngắm nghía một lát, đều là một vài bộ sách tương đối tích cực, có thể khiến tinh thần và thể xác được thư giãn, rất tốt!
Vừa muốn lấy một quyển xuống đọc, di động để ở phòng khách vang lên.
Điều khiển xe lăn về phòng khách, màn hình di động hiện chữ "Chú". Thân thích của Lăng gia không nhiều lắm, có thể ghi chú là chú thế này cũng chỉ có một người.
Lăng Vu Đề cầm di động lên ấn nút nghe, sau đó nhẹ giọng nói: "Chú."
Nguyên thân luôn không muốn nói chuyện, mỗi lần nói đều rất nhỏ giọng nên khiến giọng nói của cô có vẻ như rất yếu ớt.
Học theo giọng điệu của nguyên thân lúc nói chuyện, có loại cảm giác rằng nếu không nghe cẩn thận, hay là xung quanh quá ồn ào thì chắc chắn nghe không rõ.
"Ha ha~ tiểu Vu à! Nghe nói con đến buổi họp mặt người chơi rồi?" Đầu bên kia, giọng nói của chú Lăng đặc biệt to rõ, mở đầu còn cười lớn khiến cho người ta cảm giác thoải mái.
Chú Lăng trên thương trường được mệnh danh là tiếu diện hổ!
Đại khái là do có dặn dò trước nên Lãnh Ức Tư không có đi theo vào.
Khoảng một tiếng sau--
"Cốc cốc cốc-- "
Lăng Vu Đề không nhấc mắt lên: "Vào đi."
Cửa phòng được mở ra, một cái đầu thò vào: "Lăng đại thần, cô đã đọc sách một tiếng rồi đó~ Tôi dẫn cô đi ra ngoài ngắm cảnh ha! Đã đến Hào Tuyền sao có thể không đi dạo! Phong cảnh nơi đây đẹp cực kỳ!"
Lật trang kế tiếp, cô vẫn không ngước mắt nhìn Lãnh Ức Tư: "Không đi."
Sau khi từ chối, Lăng Vu Đề lại nói thêm một câu nữa: "Cô đi đi."
Trong lòng Lãnh Ức Tư chạy chọt: Trời ạ~ đại thần này! Thật sự không cần phải lạnh lùng quá như vậy!
Tầm nhìn đặt lên đùi của Lăng Vu Đề, hôm nay cô mang chân giả cho nên sẽ không làm cho người khác thấy chân của cô có gì khác thường.
Nhưng mà Lãnh Ức Tư biết, Lăng Vu Đề bị tai nạn giao thông, từ gót chân đến đầu gối chân trái bị cưa đi rồi!
Cô biết từ sau vụ tai nạn ấy, Lăng Vu Đề không ra khỏi nhà, đây là lần đầu tiên cô ấy ra khỏi nhà sau nhiều năm!
Đương nhiên, mấy cái này cũng không phải hoàn toàn do trợ lí của chủ tịch Lăng nói với cô, có một vài điều là do tài xế của chủ tịch Lăng, cũng chính là cha cô nói.
Lãnh Ức Tư là một cô gái lương thiện, lúc nhận công việc này thì đồng thời cô ấy cũng hạ quyết tâm phải khiến Lăng Vu Đề trở nên cởi mở hơn, đồng ý tiếp xúc với người khác!
Vì vậy cô ấy mới mặt dày kéo cho được Lăng Vu Đề đi ra ngoài thế này...
"Đại thần, Lăng đại thần! Cô hiếm khi ra ngoài được một lần, không ra ngoài đi dạo thật là tiếc lắm đó!"