Công Lược Nam Phụ

Chương 395 : Công lược đại thần nóng tính (13)

Ngày đăng: 14:30 30/04/20


Edit: Nhật



Beta: Aya Shinta



Lăng Vu Đề có loại cảm giác, con mèo con này chỉ cần bị sờ một cái thôi cũng đủ chết rồi!



Bây giờ cô đang ở lưng chừng Đoạn Tâm nhai, lát nữa nhảy xuống rồi còn phải nghĩ cách đi lên, con mèo con này có thể chịu nổi giày vò như vậy không?



"Chẳng mấy chốc nữa nó sẽ mở mắt ra thôi, đợi nó mở mắt thì sẽ không yếu ớt nữa! Cô chỉ cần ở đây chờ nó mở mắt, sau đó lập khế ước với nó, đưa nó đi..." Hình như miêu thú cổ càng ngày càng suy yếu, nói cũng thở hồng hộc, âm thanh càng ngày càng nhỏ.



Khế ước? Đúng rồi, sao mà cô quên mất!



Sau khi ký kết khế ước, mèo con sẽ tự động chui vào ô thú cưng của cô, đến lúc đó cũng không cần cô ôm nữa.



Con của thần thú thượng cổ, vậy cũng là thần thú thượng cổ rồi!



Có một con thú cưng thần thú thượng cổ, hình như cũng rất tốt!



Con mèo sơ sinh này rất đáng yêu, chơi trò nuôi thú cưng cũng tốt!



"Được rồi, ta đồng ý với ngươi!" Lăng Vu Đề "miễn cưỡng" gật đầu.



"Ting~ tiếp nhận thỉnh cầu của miêu thú cổ - thần thú thượng cổ thành công!"



Âm thanh nhắc nhở vừa dứt, miêu thú cổ lúc đầu còn đang ở bên cạnh mèo con sơ sinh lập tức biến mất không thấy nữa.



Mà con mèo sơ sinh, vẫn đang ngủ ngon lành...



Lăng Vu Đề ngừng một lát, vẫn bước đến bên cạnh mèo con sơ sinh kia.



Ngồi xếp bằng dưới đất, Lăng Vu Đề mới bắt đầu đánh giá mèo con.



Cũng không biết có phải là lúc cô đến con mèo này mới được sinh ra không nữa, lông đen ngắn dính chặt vào da, vốn đã nho nhỏ lại cuộn tròn lại thành cục, giống như một trái cầu nhỏ màu đen vậy!



Mắt nó nhắm chặt giống như bị dính lại với nhau.



Nhớ đến lúc nãy miêu thú cổ kia luôn cường điệu kêu chờ mèo con mở mắt, xem ra cô phải chờ rồi!



Có hơi nhàm chán, Lăng Vu Đề bắt đầu ấn mở kênh thế giới.
"Lăng đại thần, cô đến đáy chưa?"



"Lăng đại thần, cô đến đáy rồi à?"



"Lăng đại thần, cô rốt cuộc đến đáy chưa?!!"



"Lăng đại thần, cô trả lời người ta một câu đi! Người ta rất lo lắng~ "



Không xem hết tin nhắn riêng, Lăng Vu Đề trả lời một câu "Tới rồi" thì trực tiếp thoát ra.



Lãnh Ức Tư ở trên Đoạn Tâm nhai cuối cùng cũng nhận được tin nhắn trả lời của Lăng Vu Đề thì thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy cô ấy cũng muốn lấy hết dũng khí nhảy xuống.



Nhưng kéo dũng khí mấy lần vẫn không kéo lên nổi, nên đành đè lại!



Hết cách rồi, cô ấy chỉ có thể không ngừng gửi tin nhắn riêng cho Lăng Vu Đề, còn bớt thời gian vào kênh thế giới chen miệng vào.



Sau khi trả lời Lãnh Ức Tư, Lăng Vu Đề nhìn cái màu xám (Thanh Tuyệt Công Tử).



Nghĩ nghĩ, Lăng Vu Đề gửi cho anh tin nhắn: Tôi ở Đoạn Tâm nhai.



Không biết chút nữa Thẩm Thanh Ngọc có trả lời cô hay không, sau khi anh online chắc là sẽ đi tìm Hướng Phỉ Phỉ.



Nhưng nếu anh online thì sẽ nhìn thấy tin nhắn, chắc sẽ trả lời cô trước.



Sau khi gửi tin nhắn, Lăng Vu Đề lại bắt đầu ngây người.



Cũng không biết qua bao lâu, tin nhắn riêng của Lăng Vu Đề đột nhiên vang lên.



Mở ra coi, chính là tin nhắn thoại trả lời của Thẩm Thanh Ngọc.



"Tôi ở Đoạn Tâm nhai rồi, không nhìn thấy cô!"



Lăng Vu Đề hơi ngạc nhiên nhướng mày, không ngờ Thẩm Thanh Ngọc lại có năng suất như vậy!



Vẫn còn chưa kịp trả lời, Thẩm Thanh Ngọc đã gửi một tin nhắn đến: "Tôi nhìn thấy Lãnh Ức Tư rồi, cô ấy nói cô nhảy xuống dưới rồi. Cô đi xuống đáy vực làm gì?"



"Nhiệm vụ, tôi không ở dưới đáy, anh có đến không?"