Công Lược Nam Phụ

Chương 401 : Công lược đại thần nóng tính (19)

Ngày đăng: 14:30 30/04/20


Edit: Nhật



Beta: Aya Shinta



Nhóc Xoài không ngờ Thẩm Thanh Ngọc về đến lãnh địa của bang hội nhanh như vậy, càng không ngờ được, không biết anh may mắn hay xui xẻo mà nghe thấy mấy câu kia...



Khuôn mặt tinh xảo của Thẩm Thanh Ngọc hơi đỏ lên, rất kích động: "Vừa nãy cậu nói ai với ai kết hôn?"



Nhóc Xoài nuốt nuốt nước miếng, biết hội trưởng nhà mình là người nóng tính, rụt cổ lại: "À thì hội trưởng... Nếu tôi nói ra, anh có thể bình tĩnh được không?"



"Không thể!"



Nhóc Xoài: / ( T o T)/~~~ Vậy anh có thể thả cổ áo của tôi ra trước rồi tiếp tục không bình tĩnh có được không?



"Khụ... Khụ... Chính là..."



"Cậu nói nhanh lên đi!"



"Ừm ờ, hội trưởng anh hỏi Lăng đại thần đi!" Nhóc Xoài đặc biệt không có khí phách méo miệng nói.



Bây giờ anh sợ nói ra rồi, Thẩm Thanh Ngọc sẽ trực tiếp quăng anh!



Hết cách rồi, anh đã từng nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc nổi điên, lúc ấy trong tay tên đó có gì là quăng cái đó!



Bây giờ kẻ đang ở trong tay Thẩm Thanh Ngọc, là anh đó!



Thực ra Thẩm Thanh Ngọc đã nghe thấy Nhóc Xoài và Tui Siêu Ấm Nha nói chuyện, anh chỉ không thể chấp nhận được mà thôi.



Lăng Vu Đề rời khỏi xích đu, đi đến bên cạnh Thẩm Thanh Ngọc.



Biết Nhóc Xoài đang sợ, vì vậy cô đưa tay ra kéo tay Thẩm Thanh Ngọc: "Bỏ tay ra đi."



Thẩm Thanh Ngọc đầu hơi nghiêng, đặt ánh mắt lên người Lăng Vu Đề, tay ngoan ngoãn thả cổ áo của Nhóc Xoài ra.



Được cứu rồi, Nhóc Xoài cùng Tui Siêu Ấm Nha chạy trốn khỏi hiện trường với tốc độ nhanh nhất.



Vốn nhìn thấy ba của mình đến nhưng Minh U thấy không khí không ổn, ngoan ngoãn chui về lồng thú.




Anh đứng bên cạnh ngựa, nét vui mừng trên mặt bị sự lạnh lẽo thay thế.



"Thanh Tuyệt Công Tử, muốn đánh nhau, đợi tôi thành hôn xong đã!"



"Không thể!" Thẩm Thanh Ngọc gầm nhẹ một tiếng, lại vung pháp trượng lên...



Ngựa trắng bị pháp trượng của Thẩm Thanh Ngọc đánh trúng, nó sợ hãi hí một tiếng rồi bỏ chạy.



Cố Mặc cũng lấy vũ khí của mình ra, bắt đầu giao đấu với Thẩm Thanh Ngọc.



Bây giờ Cố Mặc cấp 65, Thẩm Thanh Ngọc cũng sắp tăng lên cấp 65, hai người đều không phải dạng vừa.



Qua trận đấu lúc trước, ta có thể thấy được Cố Mặc và Thẩm Thanh Ngọc có năng lực tương đương nhau.



Hướng Phỉ Phỉ ngồi trong kiệu hoa xốc khăn voan đội đầu ra, cô nhíu mày nhìn về phía hai người đang đánh túi bụi mà gào: "Đừng đánh nữa! Hai người đừng đánh nữa!"



Nghe thấy giọng của Hướng Phỉ Phỉ, Thẩm Thanh Ngọc thu tay về trước.



Sau đó cổ anh bị Cố Mặc cứa một đường máu nhạt...



Không quan tâm đến vết thương không quan trọng kia, Thẩm Thanh Ngọc đi thẳng đến trước mặt Hướng Phỉ Phỉ.



Tóc tai anh lúc này rối tung, quần áo cũng bị Cố Mặc cho vài nhát, trông hơi chật vật.



Nhưng khi đối diện với Hướng Phỉ Phỉ, anh lại nhếch miệng cười: "Phỉ Phỉ, hôm nay tôi về nước rồi, hơn nữa ngày mai sẽ đến đại học T. Sau này chúng ta có thể thật sự gặp nhau mỗi ngày!"



Hướng Phỉ Phỉ vẫn nhíu mày, hôn lễ bị làm loạn, cô ấy rất không vui!



"Anh chỉ muốn nói với tôi cái này thôi sao? Vậy thì anh có thể hoàn toàn đợi tôi và Cố Mặc thành hôn xong thì đến nói với tôi, không cần phải đến phá hôn lễ của tôi như vậy chứ?"



Nói xong, Hướng Phỉ Phỉ đi đến bên cạnh Cố Mặc.



Cố Mặc lúc này không có chật vật lắm, chỉ là quần áo hơi nhăn.



Cử chỉ tự nhiên sửa sang lại quần áo cho Cố Mặc, Hướng Phỉ Phỉ quan tâm nhìn anh: "Cố Mặc, anh có sao không?"