Công Lược Nam Phụ

Chương 412 : Công lược đại thần nóng tính (30)

Ngày đăng: 14:30 30/04/20


Edit: Aya Shinta



"Mẹ~ có phải là ba lại choáng không? Mẹ nói xem con gọi ba một tiếng, ba có thể trả lời hay không đây?"



Minh U nhảy lên bả vai Lăng Vu Đề, nhỏ giọng nói.



Lăng Vu Đề:...



Thẩm Thanh Ngọc đứng tại chỗ ngây người... Không! Anh đang nghĩ, nghĩ xem sao Lăng Vu Đề có khả năng có bạn trai mà anh không hề hay biết được?!



Không có lý nào!



Suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ được nguyên cớ, Thẩm Thanh Ngọc nôn nóng kéo tóc, ở tại chỗ giậm chân.



Sau khi đi làm, Thẩm Thanh Ngọc rất biết khắc chế tâm tình của mình.



Lăng Vu Đề nghiêng đầu khá hứng thú nhìn anh, lâu rồi cô không có nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc mất khống chế như vậy!



"Tiểu Vu~~" Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy mình có ở đó xoắn xuýt muốn chết thì cũng không có chút tác dụng.



Còn không bằng lấy được đáp án từ Lăng Vu Đề!



Tên vừa giới thiệu mình là bạn trai Lăng Vu Đề có thể chỉ là xuất phát từ một bên, Lăng Vu Đề đâu có thừa nhận!



Nhìn Thẩm Thanh Ngọc méo miệng vô cùng đáng thương, Lăng Vu Đề cố nén cười, nhàn nhạt nhìn anh: "Sao vậy?"



"Vừa người nãy... Anh ta... Anh có phải là..." Bạn trai của em không?



Mấy chữ cuối cùng, Thẩm Thanh Ngọc không nói ra được, nghẹn đỏ cả mặt.



"Anh ấy là bạn trai tôi." Lăng Vu Đề gật đầu, như là đang trần thuật sự thật.



...



Độ hảo cảm đột nhiên tăng lên, đến chín mươi bảy điểm mới ngừng lại.



Thẩm Thanh Ngọc nhếch miệng, nhưng không thể phát ra được thanh âm nào.



Lăng Vu Đề có thể nhìn thấy khổ sở hiện ra trong mắt anh, đôi mắt đó dần mơ hồ, dựng lên sương mù...




Thật hy vọng lúc này có thể có ngân châm, châm cho Thẩm Thanh Ngọc mấy châm, chắc chắn lập tức hạ sốt ngay.



Một đôi tay đột nhiên quấn lấy eo cô, Thẩm Thanh Ngọc tì cằm lên vai Lăng Vu Đề.



Nhiệt độ không bình thường khiến Lăng Vu Đề cảm thấy có chút nóng, vừa muốn mở miệng bảo Thẩm Thanh Ngọc thả mình ra, tiếng anh đã vâng bên tai.



"Tiểu Vu... Tôi sai rồi..."



"Tiểu Vu... Hôm qua Cố Mặc cầu hôn Phỉ Phỉ, lúc đó tôi rất khó chịu! Một mình tôi chạy vào bar uống rượu, sau đó lái xe xả giận..."



"Tiểu Vu... Tôi cho rằng mình yêu Phỉ Phỉ! Một năm qua tôi làm cho cô ấy rất nhiều rất nhiều chuyện..."



"Nhưng hôm nay tôi mới ngộ ra rằng, thì ra tôi không yêu cô ấy, tôi chỉ là không cam lòng..."



"Tiểu Vu... Hôm nay tôi mới ngộ ra rằng, cô gái trong lòng tôi không phải Hướng Phỉ Phỉ, mà là Lăng Vu Đề!"



"Tiểu Vu... Tôi sai rồi, một năm nay khiến em yên lặng ở bên cạnh tôi..."



"Tiếp đó, để tôi bảo vệ em được không?"



Tiếng nói của Thẩm Thanh Ngọc rất nhẹ rất nhẹ, hơi thở phà lên mặt Lăng Vu Đề, rất nóng rất nóng...



Độ hảo cảm thêm đến chín mươi chín điểm trong nháy mắt khiến Lăng Vu Đề hơi kinh ngạc.



Mím môi, Lăng Vu Đề tránh khỏi cái ôm của Thẩm Thanh Ngọc, sau đó đỡ anh trở về phòng.



Dịch chăn cho anh, Lăng Vu Đề vừa đứng lên, Thẩm Thanh Ngọc đã bắt lấy cổ tay cô.



"Tiểu Vu, vừa nãy em vẫn không trả lời tôi!"



Lăng Vu Đề dừng một chút, mở miệng: "Anh sốt đến mê sảng rồi, chờ anh tỉnh táo rồi tính sau."



Sức lực Thẩm Thanh Ngọc không lớn, Lăng Vu Đề chỉ cần nhẹ nhàng dùng sức là có thể tránh khỏi.



Nhìn bóng lưng Lăng Vu Đề, Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy mình vẫn rất có hi vọng.



Chờ anh khỏe lại, anh nhất định phải chính thức bày tỏ với Lăng Vu Đề!