Công Lược Nam Phụ

Chương 417 : Công lược đế vương bá đạo (02)

Ngày đăng: 14:30 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Tại sao phải truyền tống cô đến thời điểm này cơ chứ?!



Hiệp hội Vị diện, luân gia cùng mấy người có cừu oán gì hả?!



Hạ Luân: [ Nhún vai ] Ai bảo cô chạy nhanh như vậy ~ Không phải luân gia còn chưa kịp đổi sao ~ Hội trưởng đại nhân, lần này cũng không nên trách luân gia ó ~



Lăng Vu Đề: Vậy tại tôi à?



Giờ đây Lăng Vu Đề không phải sợ cái khác, nếu như nội dung tình tiết đi theo hướng bình thường...



Vậy cô sẽ cẩn thận đóng vai một Quý phi điêu ngoa, xem nữ phụ cùng nữ chính đấu với nhau, cô chỉ cần xem trai cò cắn nhau!



Nhưng cô biết, chắc chắn nội dung tình tiết sẽ không ngoan ngoãn được.



Cho nên cô mới lo lắng!



Hầy ~ quên đi, dù sao bây giờ cô đã đến rồi, chỉ có thể đi đến đâu xem đến đó.



Kế trước mắt... Đương nhiên chính là phải cố gắng làm một Quý phi "điêu ngoa" xứng chức.



Lăng Vu Đề biết lúc này nam phụ đang ở chỗ nữ phụ, cho nên cô mới một mực muốn chạy qua chỗ nữ chính!



Cô đâu có chuyên môn tới tìm nam phụ, không cần phải đi ngăn cản thật.



Xách đèn lồng đi trên đường lát đá cuội ở Ngự hoa viên, Lăng Vu Đề giả vờ không biết mà hỏi Tử San phía sau: "Hôm nay Hoàng thượng tới cung nào?"



Tử San hơi cúi thấp đầu, cung kính trả lời: "Nghe nói, Hoàng thượng ra khỏi Ngự thư phòng rồi đi tới chỗ Tuyết phi nương nương."



Lăng Vu Đề giương cằm lên, tỏ vẻ xem thường hừ một tiếng: "Hóa ra là đi tới chỗ nữ nhân kia! Hừ —— Hoàng thượng cũng thật là, đồng ý đến thăm kẻ ngốc kia!"



Tử San không nói gì nhưng lòng nàng ấy không đồng tình đối với từ "kẻ ngốc" trong miệng Lăng Vu Đề... Trước đó nàng ấy từng gặp Tuyết phi một lần, dáng vẻ kia nào có giống kẻ ngu dại!



Đương nhiên, trong lòng nàng ấy nghĩ như vậy, ngoài miệng không dám nói ra ——



Cung điện của Tuyết phi Nhược Phi Tuyết cách cung điện của Lăng Vu Đề không xa, đi nhanh lên một chút thì cũng tốn khoảng mười lăm phút...
Ra khỏi cung của Nhược Phi Tuyết rồi, Lăng Vu Đề đi thẳng một mạch về phía trước như than lửa đang cháy dưới lòng bàn chân.



Tử San chạy bước nhỏ mới có thể đuổi kịp Lăng Vu Đề, nhìn hướng đi của nương nương nhà mình, không phải là điện Minh Tâm, cũng không phải là tẩm điện của một vị nương nương nào đó. Tử San dừng một chút, tiến đến bên người Lăng Vu Đề hỏi một câu.



"Nương nương, người muốn đi đâu?"



Nghe tiếng, Lăng Vu Đề ngừng lại.



Cô quay đầu ngắm nhìn bốn phía, lúc này trời đã tối, cũng may khắp nơi trong cung đều lên đèn nên không có tối trời tối đất.



Nhưng trông nơi này cũng không phải phương hướng về cung điện của cô...



Vỗ đầu mình, cô vừa diễn, vừa xuất thần đi nên căn bản không có xem bản thân đi về hướng nào!



Tử San nhìn nương nương nhà mình, trong lòng nghĩ là có cần mời thái y xem cho nương nương nhà mình hay không.



Bắt đầu từ buổi chiều, nương nương đã rất kỳ quái!



Lăng Vu Đề cũng không biết mình đã bị cung nữ bên cạnh hoài nghi rằng đầu óc có vấn đề. Cô vòng lại, thản nhiên đi về hướng dẫn đến cung điện của mình ——



Sau khi trở lại điện Minh Tâm, Lăng Vu Đề trực tiếp đi tới phòng tắm. Các cung nữ vội vã đổ nước nóng vào trong bồn tắm lớn làm từ bạch ngọc.



Lăng Vu Đề được cung nữ hầu hạ cởi váy xòe dày nặng trên người đi.



Trời thì nắng to, mặc trên người tới tận ba, bốn lớp xiêm y.



Vẫn là hiện đại tốt, có thể mặc áo hở lưng quần ngắn, còn có điều hòa!



Quả nhiên vẫn là làm nhiệm vụ ở thế giới hiện đại tốt hơn ~



Lười biếng khoát tay một cái, ra hiệu tất cả cung nữ lui ra.



Nước trong bồn tắm lớn chưa đến ngực, vừa đủ ấm, bên trong có rải cánh hoa thơm ngát.



Lăng Vu Đề nhắm mắt lại, toàn thân thả lỏng tựa vào bồn tắm.