Công Lược Nam Phụ

Chương 426 : Công lược đế vương bá đạo (11)

Ngày đăng: 14:30 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Lên ngang hàng với Dung Chiêu nghi - Chiêu hoa chính tam phẩm.



Lăng Vu Đề cũng không để ý Tiết Lan Hinh mang thai thật hay là giả, dù sao lúc này cô không có quá nhiều cảm giác với Quân Kinh Vũ, cũng không thèm để ý hắn ngủ với ai.



Lăng Vu Đề cảm thấy sau khi xuyên qua càng nhiều thế giới, cô rất khó nảy sinh cảm tình đối với người khác.



Xong... Không phải cô sản sinh chứng mệt mỏi rồi đấy chứ?



Hạ Luân: [ Cười xấu xa ] Hội trưởng đại nhân nghe được câu này thì có khóc không nhỉ?



"Nương nương, Hoàng thượng nói tối hôm nay sẽ tới dùng bữa tối." Một cung nữ tới đình nghỉ mát cung kính nói.



Lăng Vu Đề nhíu mày, Quân Kinh Vũ không đến hậu cung nửa tháng, vừa đến đã tới chỗ của cô?



Ừ, vẫn dựa cả vào ba tháng qua cô kiên trì không ngừng.



Hiện tại cô cũng mặc kệ Quân Kinh Vũ có đến chỗ cô hay không, vì mỗi buổi xế chiều cô sẽ đích thân làm chút đồ sai người đưa qua Ngự thư phòng cho Quân Kinh Vũ.



Có lúc là điểm tâm ngọt, có lúc là chè nhuận hầu...



Mỗi ngày Lăng Vu Đề thay đổi thực đơn làm chút đồ ăn cho Quân Kinh Vũ, có điều để tránh việc Nhược Phi Tuyết cảm thấy mình cũng xuyên qua giống như nàng, cô tránh không làm những món ăn chỉ có ở hiện đại.



Sau đó dần dần, Quân Kinh Vũ cũng thường thường đến chỗ cô dùng bữa, chủ yếu là muốn cô tự mình làm.



Cô cũng nhàn rỗi gần chết, làm vài bữa cơm cũng chẳng sao.



Tuy bây giờ độ hảo cảm mới bảy mươi lăm điểm, thế nhưng chí ít cô đã chinh phục được dạ dày của Quân Kinh Vũ!



Đáp lại cung nữ kia một tiếng, Lăng Vu Đề bắt đầu nghĩ xem bữa tối nên làm món gì, tiếp đó dặn dò cung nữ tới Ngự thiện phòng lấy nguyên liệu nấu ăn trở về --



Lăng Vu Đề bận rộn chuẩn bị một bàn ăn, chờ Quân Kinh Vũ xử lý chính vụ xong rồi đến điện Minh Tâm.



Kết quả là khi Lăng Vu Đề sắp chờ đến mức mất hết kiên nhẫn, Quân Kinh Vũ phái một tiểu thái giám đến nói với Lăng Vu Đề rằng -- Hôm nay không đến!
"Nương nương, chúng ta chạy ra cung thế này có ổn không?" Tử San mất tự nhiên sửa sang lại mũ có rèm che đang đội trên đầu.



Lăng Vu Đề xuyên qua mũ rèm che mà liếc nàng: "Có gì mà không ổn!" Không phải chỉ ra ngoài đi dạo thôi sao, chứ đâu phải đi tư thông với địch phản quốc đâu!



Họ đang ở trên một con phố náo nhiệt nhất Kinh thành, thi thoảng có thể nhìn thấy vài ba nhóm người ăn mặc trang phục ngoại tộc.



Trên đường có không ít mỹ thực đặc sắc, linh hồn của kẻ tham ăn Lăng Vu Đề bị câu mất, sau đó có xu thế không kiềm chế được...



Tử San nhìn nương nương nhà mình có lẽ đã ăn tới mức quên đường đi lối về, không biết nên nói gì nữa...



Đến khi dạo phố xong, Lăng Vu Đề mới kéo Tử San tới một tửu lâu.



Vừa đi vào, Lăng Vu Đề đã tinh mắt nhìn thấy hai người nọ đang đi lên lầu, một trong số đó có bóng lưng rất quen mắt.



Tuy người kia mặc nam trang, thế nhưng tuyệt đối không khó để nhìn ra vòng eo thon, tư thế bước đi cũng không phải của nam nhân.



"Nương... Tiểu thư, chúng ta không lên sao?" Tử San nhìn Lăng Vu Đề đứng bất động trước cửa, tiểu nhị đã đến hỏi các nàng mấy lần rồi.



Lăng Vu Đề không có trả lời, chờ đến khi bóng người nữ giả nam trang kia lên tới lầu hai, cô có thể xem thử gò má của người nọ.



Khi gò má của người đó lọt vào mắt của Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề lập tức vỗ tay một phát... Cô biết mình không nhìn lầm mà!



"Tiểu thư?" Tử San không nhịn được, bắt đầu kéo tay áo Lăng Vu Đề.



Lần này không cần Tử San phải nói, Lăng Vu Đề tự mình cất gót đi lên lầu --



Cô đặc biệt chọn phòng sát bên phòng ngăn của hai người kia, vừa vào phòng đã áp tai lên tường nghe ngóng.



Tiểu nhị cùng Tử San sững sờ bởi hành động của cô.



Tiểu nhị thực sự không nhịn được, mở miệng hỏi: "Vị tiểu thư này... Ngài đang làm gì thế?"



Lăng Vu Đề thẳng người lên, đi tới cạnh bàn rồi ngồi xuống, bình tĩnh trả lời một câu: "Không có gì, bổn tiểu thư muốn xem thử cách âm giữa các phòng ngăn của chỗ các ngươi thế nào thôi."