Công Lược Nam Phụ

Chương 440 : Công lược đế vương bá đạo (23)

Ngày đăng: 14:30 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Nếu lúc này hắn không phải vua của một nước, hắn chắc chắn sẽ không chút do dự vào Bình thành!



Nhưng hắn không chỉ là Hoàng đế của dân chúng Bình thành mà còn là của toàn bộ Nam Quốc, hắn không thể khiến bản thân xảy ra sơ xuất!



Khi binh sĩ thủ thành kia đến báo cáo dịch bệnh, Lăng Vu Đề cũng đã thi chú phòng ngự cho tất cả mọi người bên trong lều chính.



Chỉ cần không tiếp xúc trực tiếp với người nhiễm dịch tả thì sẽ không sao!



Nghĩ đến việc trong quân doanh còn có nhiều người như vậy, nơi này lại gần Bình thành.



Binh sĩ là người phải đi đánh trận, bị bệnh rồi ai ra chiến trường?!



Lời từ chối lần thứ hai của Quân Kinh Vũ còn chưa nói ra, Lăng Vu Đề cũng đã buông cánh tay đang ôm lấy hắn.



"Ta tới nhà bếp bảo Ngưu Cương nấu chút canh phòng bệnh dịch."



Nói xong, Lăng Vu Đề đã đi ra ngoài lều...



Quân Kinh Vũ ngẩn người, nấu canh phòng bệnh?



Vừa nãy khi Lăng Vu Đề đề cập đến chuyện nấu canh với binh sĩ thủ thành thì hắn vẫn chưa để ý tới, nhưng lúc này Lăng Vu Đề lại nhắc tới.



Sao Lăng Vu Đề biết thứ canh gì đó có thể phòng dịch bệnh?!



Hắn cau mày, tâm trạng vốn nhiễu loạn vì dịch bệnh lập tức lại bị che lấp bởi biểu hiện kỳ quái của Lăng Vu Đề.



Bậc quân vương luôn thích nghi kỵ, Quân Kinh Vũ cũng không có nghi ngờ rằng Lăng Vu Đề làm chuyện gì gây bất lợi cho hắn. Hắn cảm thấy trong lúc mình không biết, hình như Lăng Vu Đề đã biến thành người khác vậy.



Nàng ấy trở thành một người không khiến người ta cảm thấy mình chỉ là một Quý phi điêu ngoa!



Vì sao trù nghệ của nàng lại đột nhiên tăng lên nhiều như vậy?



Vì sao nàng lại biết hắn bị thương ở ngực?



Vì sao nàng lại biết nấu canh phòng dịch bệnh?
Lăng Vu Đề tự tin có thể bảo vệ tốt Quân Kinh Vũ nên thoải mái gật đầu đồng ý.



Những người khác bao gồm cả Lăng phụ đều không ủng hộ, cuối cùng vẫn là do Quân Kinh Vũ cố ý muốn vào Bình thành, mấy người khác mới yên lặng.



Ăn bữa sáng uống canh xong thì cũng tầm chín giờ.



Quân Kinh Vũ cùng Lăng Vu Đề cưỡi ngựa chạy về phía Bình thành--



Khi binh sĩ canh giữ cửa thành trông thấy Quân Kinh Vũ, ngoại trừ kinh ngạc thì chính là cảm động.



Cảm động vì quân vương vẫn không vứt bỏ họ trong tình cảnh sống chết như vậy!



"Hoàng thượng, ngài là ngôi cửu ngũ, chớ vào thành! Hôm nay... đã bắt đầu có người chết rồi!" Binh sĩ cất giọng nghẹn ngào.



Quân Kinh Vũ ngẩng đầu lên nhìn lại binh sĩ với ánh mắt kiên định: "Trẫm lệnh cho ngươi mở cửa thành!"



Cuối cùng cửa thành vẫn được mở ra, ngay trước khi vào thành, Lăng Vu Đề bảo Quân Kinh Vũ đeo một cái khâu trang mà cô gấp rút làm.



Quân Kinh Vũ nghe lời đeo khẩu trang lên, nhưng thấy Lăng Vu Đề không trang bị gì cả thì cau mày: "Sao nàng không đeo?"



Lăng Vu Đề cười cười: "Ta không sao đâu." Cô đã thi chú bảo vệ rồi.



Bởi vì thi chú bảo vệ cho bản thân thì sức mạnh sẽ cao hơn được chút!



Nói đến thần chú, Lăng Vu Đề lại thật sự cảm thấy Hiệp hội Vị diện thật keo kiệt!



Nếu đã cho "Thần chú của phù thủy" thì cứ ghi "Thần chú của phù thủy" thôi!



Còn chêm thêm chữ (yếu)!!



Làm hại cô không thể phát huy tới trình độ như ở thế giới tiểu thuyết người cá!



Cho Quân Kinh Vũ đeo khẩu trang bởi lo rằng chú phòng ngự quá yếu không có tác dụng, đeo thêm cái khẩu trang, Lăng Vu Đề cũng có thể an tâm hơn một chút.



Đương nhiên, nếu người thao tác thiết bị chính là cái anh chàng đeo kính... Vậy thì là anh ta ki bo chứ không phải Hiệp hội Vị diện! [ Ừm hứm ]