Công Lược Nam Phụ

Chương 461 : Công lược bộ đội đặc chủng quả cảm (13)

Ngày đăng: 22:21 27/06/20


Edit: Aya Shinta



Bởi vì đầu bên kia điện thoại nói Lâm Ngộ Khê bị thương rất nghiêm trọng nên mẹ Lăng có phần hoảng, ngay cả dây thanh cũng hơi run rẩy...



"Đi thôi, chúng ta cùng đi!"



Ngoại Lâm vẫn coi như bình tĩnh, dù sao biết rằng quân nhân phải luôn luôn chuẩn bị hi sinh vì Tổ quốc.



Lăng Vu Đề mất tinh thần nâng ngoại Lâm lên xe, sau đó đi tới ngoài phòng giải phẫu của bệnh viện quân y chờ đợi...



Thực ra trước khi đưa Lâm Ngộ Khê bệnh viện quân y thủ đô thì đã giải phẫu cấp cứu sơ cấp cho Lâm Ngộ Khê trước, nhưng sau khi trở về kiểm tra, đạn trên người Lâm Ngộ Khê vẫn chưa có lấy hết!



Vẫn chưa có lấy hết?!



Rốt cuộc thì anh ấy trúng bao nhiêu viên đạn vậy?!



Nghe nói lần này... Lâm Ngộ Khê lành ít dữ nhiều...



Lăng Vu Đề nén nước mắt, chạy vào phòng vệ sinh của bệnh viện liên lạc với Hạ Luân.



Bởi vì chênh lệch về thời gian nên lúc này Hạ Luân còn đang ở nhà. Vừa nhận được tin tức từ phía Lăng Vu Đề thì chuông thông báo cho những tình huống khẩn cấp anh thiết lập cũng vang lên.



Nghe Lăng Vu Đề nói xong, Hạ Luân lập tức chạy về Hiệp hội Vị diện.



Nhìn chỉ số sinh mệnh của nguyên thân Tịch Tử Thu đang không ngừng giảm xuống, Hạ Luân vội vã xử lí.



Sau khi xử lí xong, Hạ Luân mới sợ hãi giơ tay lau mồ hôi lạnh!



Thí nghiệm của Tịch Tử Thu và thí nghiệm của Lăng Vu Đề khác nhau, dù sao bây giờ Lăng Vu Đề vẫn chưa có thực thể, nếu như cô tử vong ở trong thế giới nhiệm vụ thì sau khi trở về sẽ không có bất cứ vấn đề gì.



Thế nhưng nếu Tịch Tử Thu tử vong ở trong thế giới nhiệm vụ*, sóng điện não sẽ phải chịu tổn thương nghiêm trọng! Nhẹ thì đầu váng mắt hoa, nặng thì -- hôn mê sâu!



"Thế nào rồi!?" Tiếng kêu sốt sắng của Lăng Vu Đề từ bộ đàm bên kia truyền qua đây.



"Không sao rồi, hội trưởng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng!"



Nghe Hạ Luân nói như vậy, Lăng Vu Đề liền yên tâm! Thế là cô với nói anh vài tiếng: "Vậy thì tốt! Vậy thì tốt..." rồi ngắt liên lạc.



Đi ra khỏi phòng vệ sinh, Lăng Vu Đề đã bình tĩnh hơn rất nhiều.





Thời điểm đến phòng bệnh, Lâm Ngộ Khê đang ngủ sâu.



Được rồi... Nói là hôn mê cũng không quá.



Bác sĩ nói sức khỏe Lâm Ngộ Khê rất suy yếu nên hơn năm giờ sáng hôm nay lại ngủ thiếp đi.



Cũng không biết khi nào Lâm Ngộ Khê mới có thể tỉnh lại, ngoại Lâm và mẹ Lăng không có đợi bao lâu liền rời đi, mà Lăng Vu Đề lại đề nghị muốn ở trong bệnh viện chăm sóc Lâm Ngộ Khê.



Hai vị trưởng bối biết tâm tư của Lăng Vu Đề đối với Lâm Ngộ Khê nên không hề nói gì.



Trong phòng bệnh cũng chỉ còn lại Lăng Vu Đề cùng Lâm Ngộ Khê.



Điều kiện trong phòng bệnh rất tốt, so với phòng bệnh thường mấy người ở thì tốt hơn nhiều.



Nhìn cái bình pha lê không trên khay trà, cô suy nghĩ một lúc, đi ra ngoài tiệm bán hoa mua một bó hoa baby màu lam nhạt.



Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu đến những chùm hoa baby trên khay trà, phòng bệnh cũng ít cái cảm giác lạnh lẽo đi.



Cô chuyển cái ghế đến bên giường rồi ngồi xuống, bắt đầu chờ đợi Lâm Ngộ Khê tỉnh lại.



Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lăng Vu Đề càng ngày càng buồn tẻ.



Sau đó để giết thời gian, Lăng Vu Đề bắt đầu đờ ra...



Trên giường bệnh, Lâm Ngộ Khê run mi, sau một khắc anh liền mở mắt ra.



Ánh mắt kia vẫn sắc bén lạnh lẽo, hoàn toàn không giống như ánh mắt của một người mới thoát khỏi cơn nguy kịch nên có.



Nhận ra trong phòng có người, Lâm Ngộ Khê nghiêng đầu nhìn qua...



Lăng Vu Đề hơi cụp mắt xuống, mặt mày không hề có cảm xúc, ánh mắt phóng không.



Cô hoàn toàn không có chú ý Lâm Ngộ Khê đã tỉnh lại, trong đầu đang nghiên cứu số tình tiết ít ỏi thuộc về anh.



Giật giật ngón tay, ánh mắt Lâm Ngộ Khê hơi dịu lại. Nhớ tối hôm qua hình như Lăng Vu Đề có nói một câu khi anh đang hôn mê.



Thấy Lăng Vu Đề hình như không có phát hiện mình tỉnh lại, Lâm Ngộ Khê dời mắt đến những bông hoa baby khá nổi bật kia.



Ánh mặt trời chiếu xuống trông rất đẹp, cả căn phòng dường như cũng tràn trề mùi vị tươi mát.



Aya: Giải thích:



Thế nhưng nếu Tịch Tử Thu tử vong ở trong thế giới nhiệm vụ*, sóng điện não sẽ phải chịu tổn thương nghiêm trọng! Nhẹ thì đầu váng mắt hoa, nặng thì -- hôn mê sâu!



Ở đây có thể là tử vong ngoài ý muốn, chứ mình thấy mấy thế giới trước cũng có chết già mà nhỉ:)))