Công Lược Nam Phụ

Chương 464 : Công lược bộ đội đặc chủng quả cảm (16)

Ngày đăng: 22:21 27/06/20


Edit: Aya Shinta



Lăng Vu Đề không biết Lâm Ngộ Khê có nhận ra rằng mình thích Lăng Giai Kỳ ở thời điểm hiện tại hay không.



Cô đi tới bên người Lâm Ngộ Khê kéo cánh tay anh, không yên lòng kiểm tra trên dưới: "Vừa rồi có kéo tới vết thương hay không?! Bác sĩ nói chú không thể vận động mạnh!"



Khi Lăng Giai Kỳ nói người đàn ông kia là bạn trai cô ta, trong lòng không thoải mái lắm thì Lâm Ngộ Khê lại bị Lăng Vu Đề chen vào, quên suy nghĩ sâu thêm...



Anh lắc đầu, rũ mắt nhìn Lăng Vu Đề: "Tôi không sao."



Nói xong, anh nhìn về phía người đàn ông kia, mặt lộ vẻ uy nghiêm: "Họ tên, tuổi tác, nghề nghiệp!"



Người đàn ông ngẩn ra, khí thế toát ra từ người Lâm Ngộ Khê khiến hắn cảm thấy hơi ngột ngạt.



Hắn nuốt nước bọt: "Phương Nam, hai mươi lăm tuổi, tổng giám đốc công ty truyền thông văn hóa và hình ảnh."



Phương Nam?! Nam số hai?!



Lăng Vu Đề đánh giá trên dưới Phương Nam một phen, đúng như tình tiết miêu tả. Phương Nam này là một công tử nhà giàu, cũng là cao thủ tình trường đấy!



Sở dĩ sẽ quỳ gối dưới váy Lăng Giai Kỳ cũng bởi Lăng Giai Kỳ không để ý tới hắn.



Cái chữ "tiện" trong đầu đàn ông trỗi dậy, Phương Nam liền muốn quấn chặt lấy Lăng Giai Kỳ!



Người này ấy hả, thứ không chiếm được mới là bảo bối.



Cuối cùng Lăng Giai Kỳ và nam chính ở bên nhau, thế là trở thành ánh trăng sáng, là nốt chu sa trong lòng Phương Nam!



Lần này có vẻ như nam số hai Phương Nam dễ dàng chiếm được Lăng Giai Kỳ nhỉ.



Mà tại sao cô có linh cảm rằng... Lăng Giai Kỳ có thể sẽ bị nam số hai vứt bỏ thế?



- -



Nếu đã gặp thì vừa lúc Lăng Giai Kỳ cũng sắp ăn cơm nên Lâm Ngộ Khê đề nghị đi cùng nhau, tiện thể anh xem thử nhân phẩm tên Phương Nam kia thế nào đã!



Lăng Giai Kỳ không có từ chối, Phương Nam cũng không nói gì, chỉ là ánh mắt của Phương Nam thỉnh thoảng sẽ bay đến trên người Lăng Vu Đề...



Vốn dĩ tính hai người dùng cơm liền biến thành bốn người.



Đã quen với việc dùng cơm cùng Lâm Ngộ Khê nên Lăng Vu Đề không cảm thấy ngột ngạt, nhưng trong lúc dùng cơm thì Lăng Giai Kỳ và Phương Nam luôn cẩn thận từng li từng tí.





Nghe vậy, Lâm Ngộ Khê không nói gì thêm, dứt khoát nhấc chân đi tới chỗ đỗ xe --



Lăng Vu Đề nhìn Lăng Giai Kỳ cùng Phương Nam rồi đuổi theo.



Nhìn Lâm Ngộ Khê lái xe rời đi, Lăng Giai Kỳ hơi giương cằm nói với Phương Nam: "Đi thôi."



"Này ~ người vừa nãy là chị họ của bé cưng sao? Quan hệ giữa các em thế nào?"



"Chẳng ra sao." Quan hệ giữa mình và Lăng Vu Đề có thể tốt được sao!? Không có kiểu cô sống tôi chết đã là kỳ tích rồi.



Khoảng thời gian này Lăng Giai Kỳ cũng điều tiết tâm lý, cô ta nghĩ rằng nếu Lăng Vu Đề thật sự không đến cướp đồ của cô ta.



Như vậy... Chuyện của kiếp trước xí xóa cả đi!



"Không phải thân thích nhà em rất ít hay sao, sao lại không hòa thuận với chị họ? Anh thấy chị họ em cũng tốt mà!"



Biết Phương Nam đa tình lăng nhăng, nếu Lăng Giai Kỳ còn không nghe ra ý tứ trong lời Phương Nam thì cô ta chính là con ngốc!



"Anh có ý gì?! Thấy cô ta xinh đẹp liền có ý đồ với cô ta?!"



Phải! Cô ta thừa nhận mình không đẹp bằng Lăng Vu Đề! Chẳng lẽ điều này là do cô ta sai sao?!



Phương Nam vội vã ôm vai Lăng Giai Kỳ: "Ôi trời ~ Anh không ý đó, anh chỉ nghĩ em có thể có một người bạn cùng giới thân thiết!"



"Ở trong lòng anh, cô chị họ kia còn chưa bì kịp một ngón tay của em nữa!"



Câu này khiến Lăng Giai Kỳ hài lòng nhất.



Khóe miệng cô ta không tự chủ được mà giương lên, hừ một tiếng xem như bỏ qua.



Phương Nam ôm vai Lăng Giai Kỳ, hôn lên mặt cô ta một cái, sau đó mới đưa tay sờ chỗ bị Lâm Ngộ Khê đấm một cú, trước đó ở nhà hàng có lăn trứng luộc rồi nhưng giờ vẫn sưng lên.



Hắn tỏ vẻ đáng thương nhìn Lăng Giai Kỳ: "Cậu của em ra tay thực sự quá nặng! Bé cưng mau dẫn anh về nhà bôi thuốc ~~ "



- -



Trên đường về Lâm trạch, vẫn là Lăng Vu Đề nói chuyện, Lâm Ngộ Khê thì lại câu được câu không.



Aya:



Khoảng thời gian này Lăng Giai Kỳ cũng điều tiết tâm lý, cô ta nghĩ rằng nếu Lăng Vu Đề thật sự không đến cướp đồ của cô ta.



Như vậy... Chuyện của kiếp trước xí xóa cả đi!



Ok, đồ của cô là cái qué gì hả? Tu hú chiếm tổ còn ra vẻ đương nhiên vậy à?



Đoạn nữ chính nói chuyện với nam số 2 thấy gớm...