Công Lược Nam Phụ
Chương 48 : Công lược hoạ sĩ tàn tật (20)
Ngày đăng: 14:25 30/04/20
Edit: Aya Shinta
Tiến vào phòng, đập vào mắt chính là phòng khách ấm áp giống nhà của người bình thường, có chút không hợp với sự xa hoa của Cẩm Tú Vị Ương.
Người đàn ông anh tuấn ngồi trên sô pha, trên thái dương có chút bạc, trên mặt cũng có chút nếp nhăn, bộ dạng thoạt nhìn hơn bốn mươi tuổi.
Lăng Vu Đề cũng không phải lần đầu tiên gặp Tạ Cẩm Niên, cho nên đương nhiên biết người đàn ông đang ngồi ở trên sô pha chính là Tạ Cẩm Niên.
"Chào tiên sinh!" Lăng Vu Đề khom khom lưng với Tạ Cẩm Niên, cô biết chắc rằng Điền Mật sẽ nói cho Tạ Cẩm Niên việc cô chính là hệ thống.
"Ừ, Mật Mật đều đã nói cho ta. Cảm ơn sự chiếu cố của cô với bà ấy lúc trước." Cảm ơn cô, để bà ấy trở thành ký chủ công lược giả, để cho bọn họ có cơ hội quen biết.
Đương nhiên, nửa câu sau, Tạ Cẩm Niên tuyệt đối sẽ không nói ra.
Lừa tình mà nói, ông chỉ biết nói cho Mật Mật của ông nghe.
Lăng Vu Đề cộc lốc cười: "Kỳ thật, hắc hắc ~ tôi cũng không nhớ rõ. Tôi đây liền tiếp thu lời cảm tạ của tiên sinh đi!"
Tạ Cẩm Niên gật gật đầu, đưa tay ý bảo Lăng Vu Đề ngồi xuống nói chuyện.
Điền Mật kéo tay Lăng Vu Đề, ngồi vào sô pha đối diện với Tạ Cẩm Niên.
Thấy Tạ Cẩm Niên ngồi thẳng tắp, Lăng Vu Đề có chút không được tự nhiên vặn vẹo thân mình.
Lúc này Tạ Cẩm Niên mới mở miệng nói tiếp: "Nghe nói, bởi vì cô, chiều nay Ức Chi mở cửa sổ tiến ra ban công. Lại lần nữa cảm ơn cô, cũng cảm ơn cô, đáp ứng sau khi công lược thành công, ở lại!"
Được rồi, nói trắng ra là, Tạ Cẩm Niên kêu cô tới, kỳ thật chính là nói lời cảm tạ đi!
Mệt cho cô vừa nãy khẩn trương!
"Cô muốn công lược Ức Chi như thế nào ta mặc kệ, nhưng thỉnh nhớ kỹ, cô đã đáp ứng ở lại, liền phải một lòng làm bạn với Ức Chi."
Lời của Tạ Cẩm Niên hàm chứa cảnh cáo, có lẽ là lo lắng sau khi Lăng Vu Đề có cảm giác của nhân loại, có lẽ sẽ yêu những người khác?
Chẳng qua, Tạ Cẩm Niên có chút lo lắng vô ích, cô có thể thích Tạ Ức Chi đã không tồi rồi, còn có thể yêu người khác? Cô còn chưa có làm nhân loại bao lâu đâu!
Cho nên, hôm nay Lăng Vu Đề khuyên bảo, không thể nghi ngờ lại là thất bại!
Thời gian nhoáng một cái, chính là ba tháng, trong cốt truyện, Thư Nhã lại tới thăm Tạ Ức Chi lần nữa.
Ba tháng này, tuy Tạ Ức Chi không muốn rời khỏi phòng như cũ, nhưng mỗi ngày anh đều sẽ đến ban công mà ngồi.
Mà Điền Mật, để người dọn một cái ghế nằm đặt ở hậu hoa viên, chỉ cần Tạ Ức Chi đến ban công, bà liền nằm ở ghế, mỉm cười nhìn anh.
Lúc vừa mới bắt đầu, Tạ Ức Chi vừa nhìn thấy Điền Mật, sẽ trốn trở về.
Sau đó chậm rãi, anh cũng thành quen.
Mẹ của mình, lâu rồi không thấy, nói không nhớ mới là giả.
Tạ Ức Chi có thói quen khi anh ở ban công, hậu hoa viên lầu dưới có Điền Mật.
Lại sau đó, Tạ Cẩm Niên cũng ngẫu nhiên ở phía sau hoa viên xem anh, em gái Tạ Mật Chi cũng sẽ bớt thời giờ trở về.
Bọn họ cách ba tầng lầu mà nhìn nhau, không nói gì, lại với cùng ấm áp.
Lăng Vu Đề thấy không khí tốt như vậy, lại khuyên Tạ Ức Chi đi xuống lầu, nhưng lại bị Tạ Ức Chi cự tuyệt.
Hôm nay Thư Nhã sẽ đến gặp Tạ Ức Chi, tuy rằng không quá vui, nhưng mà Lăng Vu Đề vẫn muốn lợi dụng Thư Nhã đến, khiến Tạ Ức Chi ra khỏi phòng.
Nói với Điền Mật khi Thư Nhã tới không cần đưa cô ấy lên lầu, để Thư Nhã ở phòng khách lầu một chờ, sau đó Lăng Vu Đề lại khuyên Tạ Ức Chi đi ra ngoài gặp Thư Nhã.
Ừ, cái gì cũng đều chuẩn bị tốt, chỉ thiếu gió đông Thư Nhã này thôi!
Đại khái chín giờ hơn, người hầu gõ cửa phòng Tạ Ức Chi, nói Thư Nhã tiểu thư tới, hỏi Tạ Ức Chi có muốn xuống gặp hay không.
Tạ Ức Chi đang vẽ tranh thì ngừng cọ vẽ trong tay, liền tính đã biết Thư Nhã có đối tượng kết giao. Nhưng anh thích Thư Nhã lâu như vậy, sao có thể biết cô ấy có đối tượng kết giao rồi thì không thích nữa đâu!
Aya: 4 chương... hết hơi rồi~