Công Lược Nam Phụ

Chương 7 : Công lược hoàng tử mất nước (06)

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Vào lúc này, Túc Diệp đến Thất vương phủ trở thành phụ tá vừa mới nửa năm.



Có điều thời gian trong nửa năm ngắn ngủi, Túc Diệp cũng đã được Mộ Dung Thiên Vấn coi trọng, còn mơ hồ còn lấn át hai phụ tá khác.



Tuy rằng toàn bộ trong kịch tình, Túc Diệp có thể nói là có mặt xuyên suốt, đương nhiên, ngoại trừ kết cục, thì hắn lĩnh cơm hộp.



Kịch tình cũng không miêu tả về Túc Diệp nhiều, vì lẽ đó hiểu biết của Lăng Vu Đề đối với Túc Diệp cũng không nhiều, độ khó nhiệm vụ này cũng gia tăng rất nhiều!



Hiểu biết của Lăng Vu Đề đối với Túc Diệp cũng chỉ là hắn đã từng là hoàng tộc Túc quốc, sau đó hắn vì phục quốc, báo thù, mai danh ẩn tích, trở thành phụ tá bên người nam chủ Mộ Dung Thiên Vấn.



Trong đó đúng là có mấy lần miêu tả cảnh tượng Túc Diệp ở chung cùng Đào Từ, còn có mấy lần nội tâm Túc Diệp cùng với tính toán của Túc Diệp đối với hoàng tộc Mộ quốc.



Toàn bộ nội dung vở kịch, đương nhiên là cường điệu đi miêu tả nam chủ nữ chủ, mà không phải một nam phối rồi.



Đại não khá là đơn giản khiến Lăng Vu Đề thực sự rất là khổ não a!



Có điều cô không có khổ não bao lâu, liền bị âm thanh của Lạc Hoa định thần lại.



"Chào Diệp tiên sinh!"



Chờ cô phục hồi tinh thần lại mới phát hiện, Túc Diệp đã đi tới bên người cô với Lạc Hoa.



Ngũ quan tướng mạo Túc Diệp cũng không tính là vô cùng tinh xảo, nhưng ngũ quan có vẻ phổ thông tổ hợp lại với nhau, lại có vẻ đặc biệt làm người khác thoải mái.



Khóe môi của hắn trước sau đều cong cong, làm cho người ta có cảm giác hắn là một công tử khiêm nhường, tao nhã lịch sự.



Ánh mắt của hắn xem qua rất là ôn hòa, trong kịch tình miêu tả quanh năm mặc miên bào xanh nhạt, thân hình Túc Diệp cao to hơi gầy, cao chừng một thước tám.



Không giống như Mộ Dung Thiên Vấn lực lượng ẩn hàm, hắn làm cho người ta cảm giác chính là loại thư sinh yếu đuối.



Chỉ có Lăng Vu Đề tiếp thu nội dung vở kịch mới biết, thân thủ Túc Diệp, tuyệt không thua với Mộ Dung Thiên Vấn.




Hiển nhiên, vừa nãy vẻ mặt không phù hợp với ký thể của Lăng Vu Đề bị Túc Diệp bắt được.



Túc Diệp gật đầu với Lạc Hoa: "Tại hạ còn có việc, muốn ra ngoài phủ một chuyến, Lạc Hoa cô nương mau mau trở về hầu hạ Hi Hòa quận chúa đi."



"Ừm, Diệp tiên sinh đi làm việc của mình đi, lần này quận chúa từ huyện Thủy Nguyệt về mang không ít đặc sản, lát nữa, ta đưa một ít cho Diệp tiên sinh nếm thử chứ?"



Túc Diệp gật gù, lại nói cảm ơn với Lạc Hoa, sau đó mới nhấc chân đi về phía cửa hông vương phủ.



Lúc rời đi, hắn cũng không có nhìn Lăng Vu Đề thêm một chút nào.



Gò má Lạc Hoa phấn phấn hồng hồng, nhìn bóng lưng Túc Diệp rời đi, trong mắt là ái mộ sâu đậm.



Lăng Vu Đề âm thầm nhíu mày, ái mộ nồng đậm như vậy cô vẫn có thể thấy được.



Lúc trước ánh mắt khi nguyên thân nhìn chồng mình chính là như vậy, đương nhiên, nguyên thân cũng không có trắng trợn giống Lạc Hoa.



Lạc Hoa thu hồi ánh mắt vẫn dõi theo bóng lưng Túc Diệp, thấy Lăng Vu Đề nhìn chằm chằm nàng, có chút không tự nhiên buông ống tay áo Lăng Vu Đề ra.



"Vị vừa rồi là phụ tá của Thất vương gia chúng ta, Diệp Tố, Diệp tiên sinh. Diệp tiên sinh rất được Thất vương gia coi trọng, ngươi... Thân phận ngươi như vậy, không được mơ tưởng với Diệp tiên sinh! Biết không?"



Lạc Hoa vốn là muốn nói, ngươi là quả phụ, không được mơ tưởng với Diệp tiên sinh.



Có điều nàng không tiện nói chuyện quá khó nghe, dù sao về sau là người bên cạnh quận chúa, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy.



Tuy rằng, nàng biết người quả phụ trước mắt, khẳng định không tạo được bọt nước gì, cho dù nàng ta có chút sắc đẹp.



Ai có thể lại để ý một quả phụ đây?! Chắc chắn không lọt vào mắt Diệp tiên sinh!



Khóe miệng Lăng Vu Đề giật giật, sau đó gật gù: "Yên tâm đi, ta sẽ không mơ tưởng hắn." Ta chỉ là muốn công lược hắn!



Aya: xin chào, lâu rồi không ra chương mới ^^