Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 255 : Ảnh đế đại nhân là ta (25)
Ngày đăng: 12:11 30/04/20
Vân Y này thật là đại nghịch bất đạo, dám nói thần tượng bọn họ là dựa vào tiềm quy tắc để nổi tiếng?
Người xem TV nổi giận đùng đùng mà nhìn Vân Y, muốn đem Vân Y này xé nát. Chẳng qua, TV...... Cũng không phải Vân Y ở trước mặt của mình.
Mà những phóng viên này nghe Vân Y nói như thế, sôi nổi nhìn xung qunh, cái này...... Trước nay liền không có nghệ sĩ dám ở trước mặt phóng viên huênh hoang như vậy.
"Như vậy xin hỏi Vân Y một chút, cô đây là đang có ý gì?" Có phóng viên liền cười lạnh, chẳng lẽ cô ta còn có thể so với ca vương ảnh đế ảnh hậu bây giờ lợi hại nhiều hay sao?
"Ý của tôi chính là, tiềm quy tắc chỉ là tồn tại thiểu số, mọi người đừng đánh giá qua quít mà hãy đón xem bộ phim mới của chúng tôi, ra mắt vào cuối tuần này, đến lúc ấy các vị hãy tự quyết định xem, rốt cuộc tôi có trong sạch hay không."
Lời nói Vân Y lúc này, đồng dạng vang vọng khắp hội trường, trên TV.
Quân Mạc Bắc nhìn Vân Y, cúi đầu trầm tư một chút, rồi mới móc di động của mình ra, mở Weibo.
"Tiểu muội nhà bên khí chất như vậy, cho dù không thể được tất cả mọi người yêu thích, tôi không rõ, vì sao lại có nhiều người đi ghen ghét vô lý đến thế?"
Quân Mạc Bắc lời này vừa nói ra, chính là khẳng định Vân Y tồn tại khí chất của tiểu nữ hài nhà bên......phù hợp với Mv,cho nên mới được chọn.
Quân Mạc Bắc lời này vừa nói ra, chính là khẳng định Vân Y tồn tại khí chất của tiểu nữ hài nhà bên......phù hợp với Mv,cho nên mới được chọn.
Mà trận phong ba này, cuối cùng ổn định lại, còn việc Lý Tử Lâm cố ý bị đánh, Vân Y tỏ vẻ cái này không phải việc nàng có thể khống chế được.
Họp báo kết thúc, Lộ Tây liền mang theo cô đi về công ty.
Tại trụ sở chính của công ty.
"Cảm ơn anh, Nam Sanh." Vân Y biết, video là Cố Nam Sanh vì nàng mà chuẩn bị.
"Không cần, tôi chỉ là không thích nhìn người bị oan uổng thôi." Cố Nam Sanh đương nhiên không có thừa nhận, chỉ là nhún vai, rất là thoải mái mà nói.
"Mặc kệ như thế nào, vẫn là cảm ơn anh, bằng không, tối nay tôi mời anh đi ăn bữa cơm?" Vân Y nghiêng đầu, mở to đôi mắt vô tội mà hỏi.
Bất quá, ở trong lòng lại ở suy tư, có phải hay không nên mời cả Quân Mạc Bắc đâu?
"Được." Cố Nam Sanh nhìn Vân Y, cười khẽ, chỉ là, dưới khuôn mặt ôn hòa ấy không biết là cất giấu cái tâm tư gì.
"Vậy tối nay hẹn ở chỗ tôi nhé, tôi tự mình xuống bếp." Vân Y cười đến thật là sáng lạn, khiến cho Cố Nam Sanh buộc lòng phải làm khác phương hướng muốn đi.
Bất quá, ánh mắt cũng chỉ biến hóa một chút, không có biến hiện gì nhiều, "Được."
Sau khi cùng Cố Nam Sanh tách ra, Vân Y lập tức cầm lấy điện thoại trong tay, gọi điện thoại cho Quân Mạc Bắc.
Quân Mạc Bắc thời điểm nhận được điện thoại của Vân Y, còn có chút ngạo kiều làm bộ không muốn đi, bất quá, nghe Vân Y mời, đúng vậy, miễn cưỡng đáp ứng rồi.
Vân Y buông di động, hướng về phía ký túc xá của mình mà đi, bất quá, đầu tiên, cần mua đồ ăn.
Đến tối, Cố Nam Sanh khoan thai tới muộn...... Không đúng, hẳn là nói, người muộn, là Quân Mạc Bắc.
"Nam Sanh? Tới rồi?" Vân Y không có tò mò Cố Nam Sanh như thế nào tìm được ký túc xá của mình, hôm nay hắn không hỏi, cũng sẽ có cách biết.
"Đợi một lát, rất nhanh sẽ xong thôi." Vân Y ở kia trong phòng bận rộn, để Cố Nam Sanh ngồi ở trên sô pha.
Nghĩ đến cảnh tượng này, môi Cố Nam Sanh gợi lên một mạt ý cười nhàn nhạt, thật giống như...... sinh hoạt bình đạm của vợ chồng bình thường......