Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 57 : Nam phụ tổng giám đốc (2)

Ngày đăng: 12:09 30/04/20


Edit: Tô – Beta: Há Cảo



Lại nói, cho dù tác giả kun có là mẹ ruột, trừ nam chính nữ chính ra, thì tất cả đều là cặn bã đi nữa, thì cũng không thể ngược đãi vai phụ như vậy chứ?



【Tác giả kun nào đó trả lời: Chẳng lẽ cô đọc tiểu thuyết không phải là vì xem nam nữ chính sao?】



"Kí chủ, chú ý nhiệm vụ!" Hệ thống thấy chướng mắt Vân Y bị cốt truyện cuốn hút, lên tiếng nhắc nhở.



Vân Y nắm chặt hai tay, sau khi biết hết cốt truyện, hít sâu một hơi.



Lại nói, nếu không vì âm thanh máy móc lạnh băng của hệ thống, Vân Y cũng sẽ không có phản ứng nhanh như vậy.



"Vân trợ lý!" Trong văn phòng tổng giám đốc lại phát ra âm thanh, chỉ là lần này có chút không kiên nhẫn.



Đã biết thân phận của mình, Vân Y lập tức trả lời, "Vâng."



"Cà phê của tôi đâu?" Giọng nói của Viên Hàm Dục khàn khàn, gợi cảm mang theo sự mạnh mẽ nhưng Vân Y cũng không thèm để ý.



"Vâng, sẽ nhanh thôi." Vân Y lập tức xoay người đi pha cà phê, thân là một trợ lý hiệu suất cao, việc nhỏ bé này... Cà phê hòa tan, đương nhiên cũng sẽ rất nhanh.
"Vâng, sẽ nhanh thôi." Vân Y lập tức xoay người đi pha cà phê, thân là một trợ lý hiệu suất cao, việc nhỏ bé này... Cà phê hòa tan, đương nhiên cũng sẽ rất nhanh.



Cà phê hòa tan, đơn giản, dễ pha mà quan trọng nhất là... Thuận tiện, đoán chừng là tổng giám đốc chưa từng uống qua đâu.



"Cốc cốc." Vân Y gõ cửa sau đó đẩy vào, "Tổng giám đốc, cà phê của anh."



"Ừ." Viên Hàm Dục gật đầu, không để ý đến, đang gọi video hội nghị, Vân Y đi vào trong cũng đứng một chút.



Nhìn bề ngoài nam phụ, khuôn mặt như được điêu khắc, cái mũi thẳng ở dưới ánh sáng lại có vẻ mạnh mẽ, lãnh lẽo khiến người ta không rét mà run.



Hai con ngươi đen nhánh giống hai cái hố sâu không thấy đáy, trong con ngươi thỉnh thoảng hiện lên hình ảnh phản chiếu màu đen khiến người ta không thể nắm lấy, thần bí khó lường.



Đây là nam phụ? Có thể so sánh với nam chính nha...Hào quang của nữ chính, quả nhiên là được mỹ nam vây quanh.



Nhưng mà khi đang nhìn ngoại hình của Viên Hàm Dục, Vân Y cũng không quên thân phận của mình, thân là một trợ lý việc thì nên làm những việc gì.



Viên Hàm Dục cũng không dặn dò điều gì khác, Vân Y liền tự động đi ra ngoài.




Ngay khi Vân Y đang mở cửa đi ra, tiếng của Viên Hàm Dục lại vang lên, Vân Y xoay người, lúc này Vân Hàm Dục đã gọi video xong.



"Hôm nay là sinh nhật bà của Mộng Mạn, cô đi mua giúp tôi bó hoa đưa cho cô ấy, à, đúng rồi, cô ấy thích hoa Tulip."



Khi nói lời này, Viên Hàm Dục hơi nâng cằm lên, ánh mắt giống hạnh nhân, ngân hà sáng lạn tựa ngọc.



Nhìn ánh mắt dịu dàng của Viên Hàm Dục, Vân Y nhíu mày, xem ra Viên Hàm Dục đã sinh ra hảo cảm với Vưu Mộng Mạn rồi.



A, cũng không biết hắn đối với mình có bao nhiêu hảo cảm nữa.



Chỉ tiếc nếu như độ hảo cảm không thay đổi thì ban đầu cũng không thể biết được độ hảo cảm là bao nhiêu cả.



"Vâng." Dựa theo trí nhớ, hắn luôn lời ít ý nhiều, hiện tại có lẽ đây là câu nói dài nhất rồi, còn nhớ kỹ những việc vụn vặt này nữa.



Đúng vậy, nếu lúc trước chưa gặp nữ chính, đối với Viên Hàm Dục mà nói, đây đều là việc vụn vặt, cho đến bây giờ đều là do trợ lý này nhớ hết đó.



Còn đặc biệt nhớ kỹ yêu thích của Vưu Mộng Mạn, cũng không phải là một dấu hiệu tốt.



Nam phụ Viên Hàm Dục vốn là một người đàn ông khô khan, cố chấp, nhưng có một lần cùng Vưu Mộng Mạn ăn cơm, nghe Vưu Mộng Mạn nói cà phê uống ngon như thế nào.



Nhưng hiện tại khi vừa mới uống một ngụm... Phụt, thiếu chút nữa là phun hết bữa sáng ra, "Vân trợ lý, mang một ly trà vào đây."