Công Tử Điên Khùng
Chương 27 : Nên tặng cho nàng ấy cái gì?
Ngày đăng: 18:03 20/04/20
- Sao vậy Trương Tuyền?
Hồ Tiểu Đông thấy Trương Tuyền ngẩn người nửa ngày không nói lời nào, liền hỏi.
- A, ta tưởng hắn là người điên, nên không lưu điện thoại của hắn lại, mà chỉ đưa cho hắn số điện thoại ảo. Thậm chí còn chưa hỏi hắn tên gì. Chỉ nghe qua hắn giới thiệu các công ty khác tên hắn là Lâm Vân thì phải.
Hiện tại Trương Tuyền chỉ cảm thấy cực kỳ hối hận.
- Ngươi, ngươi làm việc như thế mà coi được a. Ngươi là trưởng phòng phòng nhân sự, lại dùng thái độ như vậy tuyển nhân viên. Một ngành quan trọng nhất của công ty như vậy còn có thể giao cho ngươi quản lý nữa sao?
Đàm Ái Hoa nghe Trương Tuyền nói vậy, cực kỳ giận dữ trách mắng.
- Đàm tổng công không nên kích động. Trương Tuyền, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Tương Đào, ngươi đóng cửa văn phòng lại.
Hồ Tiểu Đông thấy thế vội vàng khuyên nhủ Đàm Ái Hoa.
Trương Tuyền chỉ thầm thở dài. Tuy có chút ủy khuất, nhưng việc này cũng một phần là lỗi của mình. Nàng đành phải kể lại từ đầu đến đuôi câu chuyện. Cuối cùng còn nói chính mình đã nghĩ tuyển hắn tới phòng hành chính tổng hợp làm việc lặt vặt. Nhưng thấy hắn hành động không giống người bình thường, nên mới buông tha cho ý định tuyển dụng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mọi người sau khi nghe xong đều lâm vào trầm tư. Nếu đúng như người nọ nói, cái gì hắn cũng biết, như vậy hắn không phải là người, mà là yêu quái.
Bất quá, chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách Trương Tuyền. Cho dù là ai ở vị trí của Trương Tuyền, cũng đều làm như thế. Thậm chí chưa chắc bằng Trương Tuyền. Hơn nữa, theo lời kể của nàng, cả chợ việc làm lớn như vậy, chỉ có mỗi Trương Tuyền là cho người nọ cơ hội.
- Chuyện này không phải là lỗi của Trương Tuyền. Nếu đúng như lời hắn nói, vậy thì hắn rất lợi hại. Qua lời kể của Trương Tuyền, có thể đoán được hắn còn ở thành phố Phần Giang. Nếu chúng ta có thể tìm được hắn thì liền dùng cái giá cao nhất để thuê hắn. Cho dù hắn nói không đúng hết, nhưng chỉ cần hắn biết thiết kế cái mạch này, là đủ rồi.
Chủ tịch Vạn Quốc Bân kết luận.
- Chủ tịch nói đúng. Trương Tuyền, vừa nãy ta hơi có nóng giận, mong ngươi bỏ quá cho. À, mà không phải ngươi cho hắn một số điện thoại sao, chúng ta có thể dựa theo số điện thoại đó tìm tung tích của hắn.
Mặc dù Đàm Ái Hoa nói lời xin lỗi với Trương Tuyền, nhưng hiển nhiển y vẫn hy vọng Trương Tuyền có thể tìm được Lâm Vân.
Thẩm Quân xuất hiện trước mặt của Hàn Vũ Tích, thành khẩn nói.
- Không cần, chồng của tôi đang đợi tôi về.
Thanh âm của Hàn Vũ Tích không có chút cảm tình nào.
- Vũ Tích, hôm nay là sinh nhật em, em là diễn viên chính. Anh cố ý mời tất cả mọi người đi ra ngoài chơi, chúc mừng sinh nhật em. Em nên cho anh chút mặt mũi chứ.
Thẩm Quân tiếp tục nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Vũ Tích.
Nghe Thẩm Quân nói vậy, Hàn Vũ Tích mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật của nàng. Vừa sửng sốt, vừa có chút khổ sở. Không biết ai đó có nhớ ngày sinh nhật của mình hay không.
Ngược lại tên Thẩm Quân này lại nhớ được ngày sinh của nàng, khiến nàng có chút cảm động. Bất quá, nghĩ tới mục đích của y, nàng liền trả lời:
- A, vậy thì cảm ơn, nhưng chồng của tôi thực sự đang đợi tôi về.
Sắc mặt của Thẩm Quân trầm xuống. Trong lòng tự nhủ, cô nàng này thật khó dụ dỗ. Chồng ngươi đang chờ? Lừa gạt ai đó? Chồng của ngươi là tên tâm thần, ai chả biết.
- Cái này có quan hệ gì. Dù sao đầu óc của chồng em cũng không…
Thẩm Quân lập tức ngừng lời.
Hàn Vũ Tích nghe thấy vậy, sắc mặt liền phát lạnh. Bỗng nhiên nàng lộ vẻ kinh hỉ. Thẩm Quân thấy nàng vui vẻ, trong lòng thở dài một hơi, vẫn còn cơ hội.
- Lâm Vân.
Hàn Vũ Tích kinh hỉ vì nàng nhìn thấy Lâm Vân rõ ràng đứng ở chỗ cây dại lúc trước. Nàng liền không chút suy nghĩ chạy tới, chỉ để lại Thẩm Quân với vẻ âm trầm trên mặt.