Công Tử Điên Khùng
Chương 364 : Thánh nữ của phái Dao Hoa
Ngày đăng: 18:05 20/04/20
Chỉ ở tuyệt cảnh Thiên Diễm thì mới có khả năng tồn tại kỳ bảo nghịch thiên như vậy. Lẽ nào nơi này chính là tuyệt cảnh Thiên Diễm? Lâm Vân nghĩ tới đây liền tranh thủ thời gian tìm kiếm nốt số Thiên Diễm Tinh Kim.
Một tiếng sau, Lâm Vân đã tìm được năm mươi hai viên Thiên Diễm Tinh Kim lớn nhỏ khác nhau. Viên lớn to bằng quả bóng đá, viên nhỏ thì chỉ bằng quả trứng gà.
Lâm Vân rời đi nơi đã khiến hắn vất vả mấy năm. Quả nhiên phát hiện trên tấm bia đá ở phía ngoài có ghi “Tuyệt cảnh Thiên Diễm ”. Nguyên lai nơi mà mình chống chọi mấy năm này thực sự là tuyệt cảnh Thiên Diễm.
Cảm nhận được Tinh Thần Châu trôi lơ lửng trong Tử Phủ, Lâm Vân cảm thấy thời gian qua không phải là uổng phí. Nhưng hiện tại hắn rất nhớ Vũ Tích, không biết nàng ấy như thế nào rồi?
Cầm thẻ ngọc kiểm tra lại, những chữ lần trước không nhìn thấy, hiện tại đã rất rõ ràng. Đây là một cái thẻ ngọc dạy luyện đan. Hình như cấp bậc khá cao. Nhưng lúc này Lâm Vân không có tâm trạng để nghiên cứu. Hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây, trở về Địa Cầu, rồi tìm thời gian nghiên cứu Tứ Thập Cửu Trận.
Nhưng Lâm Vân vừa thu hồi thẻ ngọc, bước ra tuyệt cảnh Thiên Diễm, thì nghe thấy có tiếng kêu sợ hãi. Thật không ngờ vừa mới đi ra đã có người.
Nghe tiếng kêu thì có vẻ như là một nữ nhân. Ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên là một cô gái, còn là một cô gái rất xinh đẹp. Nhưng cô ta bị thương không nhẹ.
Đoán chừng cô ta nhìn thấy mình sống sót đi ra tuyệt cảnh Thiên Diễm, nên mới kêu lên như vậy. Lâm Vân cười nhạt, không biết ở trong này đã bao lâu rồi. Thuận tiện hỏi luôn cô ta cũng được.
- Anh đừng tới đây.
Cô gái này thấy Lâm Vân không biết xấu hổ, rõ ràng trần truồng còn cười mỉm đi về phía mình. Vội vàng nhắm mắt lại rồi kêu lên lần nữa.
Lâm Vân nghĩ bụng, chẳng lẽ cô ta còn sợ mình ăn thịt cô ta sao, việc gì phải khoa trương như vậy. Nhưng thấy cô gái này không dám nhìn hắn, Lâm Vân chợt nhớ ra là mình không mặc quần áo. Khuôn mặt liền đỏ lên, vội vàng lấy một bộ quần áo bên trong Tinh Giới rồi mặc vào.
Lâm Vân định hỏi cô gái này xem hắn đi vào tuyệt cảnh Thiên Diễm đã bao nhiêu năm rồi, không ngờ lại xảy ra chuyện xấu hổ như vậy. Mặc xong quần áo, Lâm Vân không muốn hỏi cô ta nữa. Mặc dù hơi kỳ quái vì sao cô ta lại xuất hiện ở đây, nhưng hắn không quá để ý.
- Đợi chút.
Lâm Vân đang định rời đi, thì cô gái kia lại gọi Lâm Vân.
- Có chuyện gì không?
Lâm Vân bình tĩnh nhìn cô ta. Trong lòng cũng không khỏi thầm khen dung nhan của cô ta. Thậm chí không hề thua kém Vũ Tích,. Đây là một mỹ nữ thuộc hàng tuyệt sắc.
Một cô gái xinh đẹp như vậy chủ động gọi hắn, đương nhiên là hắn không thể làm ngơ rồi. Cho dù cô ta đã nhìn thấy thân thể trần truồng của hắn, nhưng hắn lập tức muốn rời đi, hai người cũng khó mà gặp lại được.
- Anh mới vừa đi ra từ tuyệt cảnh Thiên Diễm phải không?
Cô gái kia không còn vẻ tức giận nữa. Mà chuyển sang thành sợ hãi và kinh ngạc.
- Đúng vậy, có vấn đề gì không?
Do dự một lát Thẩm Uyên mới nói:
- Bởi vì phái Dao Hoa xảy ra biến cố, nên bọn họ không còn phong quang như ngày trước. Môn chủ Bạch Ngưng của chúng tôi bởi vì bị kết tội phản bội nên đã bị vây công rồi giết chết. Ba vị trưởng lão trong môn phái thì bị lừa gạt. Có hơn bốn trăm người đệ tử nội môn của phái Dao Hoa bị giết. Cơ hồ đã vượt qua ba phần năm số đệ tử của phái. Số đệ tử còn lại đều là những tên nằm vùng của người kia.
- Tôi hoài nghi ba vị Thái Thượng trưởng lão không phải bị lừa mà là bị uy hiếp hoặc là đã bị giết rồi. Tôi vốn là Thánh nữ của phái Dao Hoa. Hiện tại tôi muốn nhờ Thiên Diễm để ngưng kết thành Nguyên Anh. Chỉ cần tu vi của tôi lên tới Nguyên Anh, tôi có thể nắm chắc trong vòng vài năm đoạt lại phái Dao Hoa, trả thù cho sư phụ.
Lâm Vân nghe xong Thẩm Uyên nói, liền sờ sờ cái mũi. Đúng là chó cắn chó. Như vậy thì mình tạm thời không đến đó. Mà cô nàng Thẩm Uyên này rõ ràng là một Thánh nữ, lại sẵn sàng kính dâng cơ thể của cô ta. Chứng tỏ cô ta rất hận kẻ kia.
Nghĩ tới đây, Lâm Vân liền nói:
- Tôi đồng ý giao dịch với cô. Cô đưa cho tôi thứ mà cô muốn dùng để thu Thiên Diễm.
Thẩm Uyên thấy Lâm Vân không tỏ vẻ gì cả, liền lấy một cái chai màu xanh ra.
Lâm Vân vừa cầm cái chai liền biết nó không phải là thứ tầm thường. Ngoại trừ viên ngọc và bản đồ ra, mình không có thứ nào so được với nó. Xem ra vẫn cần một pháp bảo loại tốt. Bằng không luôn dùng thanh kiếm nhỏ đoạt được từ lão tổ Côn Luân cũng không hay lắm.
Một tiếng sau, Lâm Vân cầm tiền công, thỏa mãn rời đi tuyệt cảnh Thiên Diễm. Giúp Thẩm Uyên giải độc chỉ là một việc nhỏ đối với hắn.
Thẩm Uyên thì kinh dị nhìn Lâm Vân không chút do dự rời đi, cũng không nói nhiều một chữ. Hắn không nhắc tới việc mình giao thân thể của mình cho hắn. Chẳng lẽ hắn chướng mắt mình sao?
Lúc đầu Thẩm Uyên tính toán, chỉ cần Lâm Vân muốn thân thể của cô ta, cô ta sẽ nhờ hắn giúp mình làm việc. Nhưng người ta đã không hề nhắc đến, thì cô ta càng không dám chủ động nhắc tới.
Đề nghị này là Thẩm Uyên rất quyết tâm mới đưa ra được. Không thể báo thù, thì thân thể này giữ lại có làm được gì? Nhưng Lâm Vân rõ ràng không thèm ngó tới. Thẩm Uyên không ngờ, sắc đẹp đã từng khiến cho bao nhiêu người ngấp ngé của mình, lại không vào mắt tên kia.
Tuy Thẩm Uyên thở phào nhẹ nhõm vì Lâm Vân không muốn làm điều đó. Nhưng cô ta lại có chút không cam lòng. Chẳng lẽ mình lại không chịu nổi như vậy ư?
Liệu có phải người này có vấn đề ở chỗ kia? Nhưng lúc đầu mình hắn, thấy chỗ đó của hắn không nhỏ mà. Vừa nghĩ tới đây, khuôn mặt của Thẩm Uyên đỏ bừng. Cố gắng loại bỏ suy nghĩ đó trong đầu.
Một tiếng sấm vang lên, khiến Thẩm Uyên rùng mình một cái. Mình suy nghĩ những điều này làm gì? Việc quan trọng nhất bây giờ là phải tu luyện tới Nguyên Anh. Không có người khác hỗ trợ, chẳng lẽ mình không báo thù được sao? Hỏa diễm trong tuyệt cảnh Thiên Diễm đã không còn. Không biết Thiên Diễm Tinh Kim trong truyền thuyết có trong đấy không? Nghĩ tới đây, Thẩm Uyên lập tức chui vào tuyệt cảnh Thiên Diễm.
Một ngày sau, Thẩm Uyên mới khỏi khu vực tuyệt cảnh. Tâm trạng hiện tại của cô ta rất là hưng phấn. Cô ta không ngờ mình lại tìm được ba viên Thiên Diễm Tinh Kim. Chỉ cần một viên thôi đã đủ cho cả thế giới Tu Chân tranh đoạt rồi. Vậy mà mình có thể tìm được ba viên to bằng quả trứng gà.
Có thứ này trong tay nên cô ta không dám lưu lại ở đó nữa. Nếu như bị người khác phát hiện, thì mình cũng sẽ giống như Lâm Vân năm đó, không ngừng bị đuổi giết. Không biết tay Lâm Vân kia có tìm được Thiên Diễm Tinh Kim hay không? Tuy nhiên, hắn có vẻ như là tán tu, có lẽ căn bản không biết viên đá này là đá gì.
Ba ngày sau, tin tức tuyệt cảnh Thiên Diễm không còn hỏa diễm trong đó đã lan truyền khắp Khôn Truân Giới. Dẫn tới vô số tu sĩ đi tới đó tìm kiếm Thiên Diễm Tinh Kim.
Cuối cùng một tu sĩ Kết Đan tìm được một viên. Nhưng lúc đi ra, y lập tức bị vô số tu sĩ chém giết tranh dành. Về sau viên đá Thiên Diễm Kim Tinh đó biến mât vô tung vô ảnh, không biết là rơi vào tay ai.