Công Tử Điên Khùng
Chương 369 : Trừng trị
Ngày đăng: 18:05 20/04/20
Lâm Vân thật không ngờ Tĩnh Như lại xuất hiện ở Khôn Truân Giới, còn bị người bức bách. Lửa giận trong người của hắn lập tức bùng lên. Nhìn bộ dáng rách rưới của Tĩnh Như, là hắn biết nàng đã ở đây chịu không ít đau khổ. Thật sự làm khó cho nàng. Một người phàm tới đây còn có thể sinh tồn được.
- Lâm Vân…
Tĩnh Như cơ hồ không dám tin vào mắt của mình. Chẳng lẽ mình đang nằm mơ? Mặc kệ có phải là mơ hay không, Tĩnh Như cũng không chút do dự, cũng không quan tâm rụt rè, nhào vào lòng của Lâm Vân.
Mấy năm qua, nàng sinh hoạt trong một thế giới xa lạ. Nếu không phải còn có một tín niệm duy trì nàng, thì nàng đã sớm sụp đổ rồi.
Ôm Tĩnh Như đã khóc như mưa, Lâm Vân không biết an ủi nàng như thế nào. Cũng không biết nàng tới đây kiểu gì. Tính cách của Tĩnh Như rất ít nói, nhưng tuyệt đối là một cô gái mạnh mẽ. Nàng sẽ không rơi lệ vì một chuyện bình thường. Rốt cuộc nàng đã xảy ra chuyện gì vậy? Nhưng Lâm Vân cũng biết, hiện tại không phải là lúc hỏi những điều đấy.
- Lâm Vân? Ngài chính là Lâm Vân bị truy nã mấy năm trước? Ngày hôm qua còn áp chế cả tu sĩ Hóa Thần, Lâm tiền bối? Ngài là chồng của Niệm Vân sao?
Lưu Kỳ càng nói càng run. Thật không ngờ chồng của cô gái này lại là một nhân vật khủng bố. Việc Lâm Vân áp chế một tu sĩ Hóa Thần, phỏng chừng đã truyền khắp nửa cái Khôn Truân Giới rồi.
- Tin tức của ngươi linh thông thật đấy. Tĩnh Như, em nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Vân nhẹ nhàng vỗ bờ vai của Tĩnh Như, rồi giúp nàng chỉnh lại đầu tóc rối bời. Trong lòng hắn thầm than một tiếng. Tĩnh Như đổi tên thành Niệm Vân, không phải là nghĩ tới hắn sao?
- Niệm Vân, em có sao không?
Khi Liễu San trở về thì nghe thấy Niệm Vân bị bắt nạt, liền vội vàng chạy đến. Thì mới phát hiện Niệm Vân rõ ràng nằm trong ngực của một người nam tử. Lại nhìn một vòng thì chấn động, ngay cả đông chủ phường thị Lưu Kỳ cũng ở đây. Trong lòng cô ta hoảng hốt, đang chuẩn bị cúi người hành lễ với tiền bối Trúc Cơ.
- Hai ngươi là tu sĩ tuần tra phải không?
Ngữ khí của Lâm Vân lạnh như băng.
- Vâng, vâng, mong tiền bối tha mạng. Chúng tôi là người của Lưu gia. Mong tiền bối nể mặt Lưu gia, tha cho chúng tôi một mạng.
Một tên tu sĩ vội vàng nói.
- Lưu gia? Ngươi không thấy sư phụ của các ngươi bị ta đốt thành tro rồi sao? Tuy nhiên, các ngươi chết không được thoải mái như gã đấy đâu.
Lâm Vân nói xong, vung tay tạo thành một trận pháp bao vây năm tên này. Rồi ném một chùm Tinh Hỏa vào trong đó. Cũng không nhìn năm tên Luyện Khí Kỳ quằn quại như thế nào, dẫn theo Tĩnh Như rời đi:
- Chúng ta đi thôi.
- Vâng.
Tĩnh Như không hề có ý kiến.
Ở trong trận pháp truyền đến tiếng kêu đau đớn chói tai và tiếng cầu xin tha thứ. Nhưng không có ai dám tới gần.