Công Tử Điên Khùng

Chương 385 : Bước đầu tiêu diệt

Ngày đăng: 18:05 20/04/20


Đã biết tình hình ở nơi này, Lâm Vân không tiếp tục ở lại đây nữa. Cho dù diệt căn cứ chỗ này, rất là dễ dàng, nhưng hắn quyết định tới chỗ Thần Nông Giá tiêu diệt trước. Để lại căn cứ chỗ này, có tác dụng khác.



Thần Nông Giá là Lâm khu (tương đương với cấp huyện) duy nhất tại Hoa Quốc và trực thuộc tỉnh Hồ Bắc. Lâm khu không trực thuộc địa cấp thị nào của tỉnh. Dân cư trong lâm khu chủ yếu là người Hán (95%), 5% còn lại là người Thổ Gia.



Vừa đi tới khu vực Thần Nông Giá, Lâm Vân liền giận dữ. Những căn cứ khác của Kỷ Minh thường được thành lập ở biên giới các quốc gia hoặc là chỗ không người ở. Nhưng chỉ có ở Hoa Quốc là bọn chúng thành lập một căn cứ ở một nơi có đông người. Xem ra cũng chính là bọn này đã phá hủy Ngạn Châu.



Lâm Vân phóng thần thức kiểm tra thì phát hiện cả Thần Nông Giá không còn một cây linh thảo nào. Những tên khốn kiếp này quả thật giống như quỷ dữ đi vào thôn vậy. Rất nhiều chỗ gồ ghề, rõ ràng là vết tích của việc đào khoáng sản. Động vật thì chết la liệt trên mặt đất.



Điều này càng làm cho Lâm Vân khẳng định, những người Kỷ Minh có liên quan gì đó với người Tu Chân. Thậm chí trong số bọn họ cũng có người Tu Chân. Bằng không vì sao bọn chúng chỉ thu thập những tài liệu dùng cho việc Tu Chân cơ chứ? Ít nhất bọn chúng thuộc một hành tinh có liên hệ với người Tu Chân.



Có thể khẳng định, mục đích mà bọn chúng thành lập căn cứ ở đây và ở rừng rậm Amazon là giống nhau. Đều vì chiếm đoạt tài nguyên Tu Chân hoặc những khoáng thạch quý hiếm. Bọn chúng đã lựa chọn lập căn cứ ở đây, chứng tỏ ở chỗ này có thứ bọn chúng cần.



Căn cứ này không lớn lắm, thần thức của Lâm Vân chỉ phát hiện có mấy trăm người trong đó. Mà vũ khí của bọn chúng giống với bọn ở Amazon, thậm chí còn có mấy vật thể bay hình tròn đặt ở bên ngoài trụ sở.



Vũ khí chủ yếu của bọn chúng là những khẩu súng bắn ra tia sáng có uy lực khác nhau. Tuy nhiên, vô luận là loại nào, bắn trúng vào một người bình thường, người đó không có khả năng sống sót. Nhưng ở trước mặt của Lâm Vân, nó chỉ là vật để trang trí mà thôi.



Vài cái Tinh Bạo phóng xuống, đám người kia căn bản không có sức phản kích. Thậm chí ngay cả vũ khí có tốc độ ánh sáng cũng không kịp dùng.
Tuy nhiên, cho dù tốc độ bay của những quả cầu kia rất nhanh, nhưng khi người của Kỷ Minh bay tới không trung, thì phát hiện không gian xung quanh mình đã bị ngăn cản. Chỉ có một đường duy nhất bay về hướng bắc Thái Bình Dương. Phát hiện này khiến cho người Kỷ Minh vô cùng sợ hãi.



Cho dù rất kinh hãi, bọn chúng chỉ có thể bay về hướng đó. Có một hai chiếc muốn chạy về hướng khác, nhưng vừa mới chuyển hướng cái, đã bị biến thành một quả cầu lửa, rồi trở thành hư vô.



Những người Kỷ Minh này đều là những người thông minh tuyệt đỉnh. Hiện tại bọn họ đã biết thiết bị bay của mình bị một vị Tu Chân đại năng khống chế. Nhưng biết thì biết, bọn họ không có cách nào đối phó với những người như vậy. Cho dù rất hận, nhưng chỉ có thể bay theo phương hướng mà vị đại năng kia mở. Nếu dừng lại hoặc chuyển hướng thì chỉ có kết cục là biến thành hư vô.



Cùng lúc với hận là sự kinh hãi. Bọn chúng thật không ngờ ở một nơi không có người Tu Chân như Địa Cầu, lại có một vị đại năng như vậy. Người này ở thế giới Tu Chân chắc cũng là một nhân vật lợi hại. Chứ nói gì là ở Địa Cầu.



Gần một trăm vật thể hình tròn bay theo một phương hướng, quy mô khá đồ sộ.



Ở giữa các vật thể bay hình tròn này, có một chiếc lớn hơn các chiếc khác và có màu đậm hơn. Bên trong đó có năm mươi người. Hai người điều khiển vật thể bay, còn lại thì ngồi vây quanh một người mặc áo đen nhung.



- Đội trưởng Dạ Ưng, lần này chúng ta gặp phiền toái rồi. Người kia lợi hại như vậy, muốn tiêu diệt chúng ta chẳng phải dễ như trở bàn tay sao? Không biết vì sao hắn lại muốn chúng ta bay theo hướng đi của hắn?



Nói chuyện là một người có làn da màu xanh nhạt.