Công Tử Điên Khùng

Chương 445 : Hạt Nguyên Tinh

Ngày đăng: 18:05 20/04/20


Ánh mắt của Lâm Vân trở nên lạnh lẽo. Hắn đã khẳng định trong mấy người đó có Vũ Đình và Mông Văn. Ít nhất là có Vũ Đình trong đó. Lại là Tử Vân Điện, xem ra ân oán giữa mình và chỗ đó khó mà xóa bỏ được.



Thấy ánh mắt của Lâm Vân đáng sợ như vậy, Tân Nhai không biết hắn đang nghĩ gì, nhưng y không hề sợ hãi. Bởi vì y biết cho dù Lâm Vân có dùng toàn lực ra tay, cũng không phải hai ba chiêu là giải quyết được mình. Huống hồ y tin rằng Lâm Vân không phải muốn ra tay, mà là đang nghĩ tới việc khác.



- Nếu đạo hữu không chê, có thể đi cùng tới Úy Tinh, nói không chừng chúng ta ại gặp được kỳ ngộ nào đó. Xong việc thì cậu có thể tới Ma Cốc Tông của tôi chơi.



Tân Nhai cười nói.



Thông qua buổi nói chuyện này, Lâm Vân biết Tân Nhai không phải là hạng người xảo trá. Nên cũng cười trả lời:



- Tôi tên là Lâm Vân, được làm quen với huynh đài, tôi rất cao hứng. Chắc chắn tôi sẽ tới Ma Cốc Tông làm khách. Nhưng hiện tại tôi còn có vài việc phải giải quyết ở đại lục Thiên Hồng. Một khi làm xong chuyện ở đây, tôi nhất định sẽ tới Hạt Nguyên Tinh.



Tân Nhai thấy Lâm Vân nói ra tên của hắn, cũng rất cao hứng. Dù y không hiểu một tu sĩ cấp cao như vậy còn quan tâm thế tục làm gì. Nhưng y không có hỏi nhiều. Chỉ lấy một viên ngọc truyền tin đưa cho Lâm Vân:



- Đây là ngọc truyền tin của tôi. Lúc tới Hạt Nguyên Tinh, phải nhớ tới chỗ tôi chơi đó. Giờ tôi phải đi đây, tạm biệt.



Nói xong, Tân Nhai lấy một pháp bảo hình phi thuyền, đi lên đó, rồi trong nháy mắt biến mất không thấy.



Lâm Vân nhìn Tân Nhai rời đi, âm thầm nói:



“Tử Vân Điện, để xem các ngươi có bản lĩnh gì mà kiêu ngạo như vậy, dám liên tục đắc tội tới lão tử.”



Lúc Lâm Vân trở lại kinh thành của Minh Việt Quốc, thì mấy người Ly Vô Biên đã trị thương xong. Dù bọn họ bị thương không nhẹ, nhưng đan dược mà Lâm Vân cho bọn họ toàn là đan dược cực phẩm. Mỗi một viên đều có giá trị liên thành. Hơn nữa Tân Nhai không có hạ tử thủ, cho nên khôi phục rất nhanh.



Ly Vô Biên thấy Lâm Vân đã trở về, liền đi tới phía trước ân cần hỏi thăm. Lâm Vân gật đầu nói:



- Mọi người làm không tồi. Mấy thứ này coi như là ban tặng cho mọi người. Hiện tại tôi muốn rời đi đại lục Thiên Hồng. Sau khi trở về, còn có nhiều chỗ tốt hơn cho mấy người. Nhưng nhớ là phải làm tốt chuyện ở đây.



Nói xong, Lâm Vân ném năm pháp bảo ra ngoài.



Bốn tu sĩ Kết Đan và Ly Vô Biên cầm pháp bảo trong tay, đều ngây người. Lâm Vân tùy tiện lấy ra đều là cổ bảo có uy lực vô cùng. Là những thứ mà cả đời bọn họ cũng không có được. Năm người tranh thủ thời gian hứa hẹn làm tốt việc Lâm Vân giao phó.



- Vân ca, anh trở về nhanh vậy.



Khi Lâm Vân trở lại Thanh phủ, thì Thanh Thanh vừa lúc tỉnh dậy. Nàng thấy Lâm Vân mới đi ra ngoài vài tiếng liền trở lại, không khỏi vui mừng.



- Thanh nhi, anh phải xa ra một chuyến. Anh định dẫn theo em đi, nhưng lại sợ nguy hiểm. Tuy nhiên em không cần phải lo lắng. Anh sẽ trở về nhanh thôi.



Lâm Vân cũng muốn dẫn theo Thanh Thanh đi. Nhưng còn Đặng Thư Cần ở đây, nên đành phải để lại Thanh Thanh ở lại chiếu cố.



- A, anh lại muốn đi à?



Trong mắt của Thanh Thanh lộ ra vẻ không nỡ.
- Xin hỏi tiền bối có phải là Tiên Sư?



Một tu sĩ Luyện Khí tầng mười một bỗng nhiên đi tới trước mặt Lâm Vân, ôm quyền hỏi.



Tiên Sư? Lâm Vân hơi sửng sốt, rồi lập tức hiểu ra. Chắc đây là cách gọi khác của tu sĩ ở nơi này.



Cho nên hắn gật đầu nói:



- Đúng vậy.



Tên tu sĩ thấy Lâm Vân gật đầu thừa nhận, trong lòng càng kinh hỉ, liền vội vàng cúi chào:



- Tiền bối chớ trách. Bọn họ đều cho rằng tiền bối là người bình thường nên mới vô lý như vậy.



Lâm Vân mỉm cười:



- Ta cũng chỉ định hỏi đường mà thôi. Có gì mà trách cứ chứ.



Tu sĩ Luyện Khí vội vàng hỏi:



- Không biết tiền bối muốn hỏi chỗ nào?



- Ngươi có biết Tử Vân Điện ở đâu không?



Lâm Vân hỏi.



- Tử Vân Điện?



Tu sĩ này cẩn thận nhìn xung quanh một lát, mới trả lời:



- Tử Vân Điện là chỗ ở của Thượng Tiên, là nơi để thành tiên đắc đạo. Những tiểu tu như chúng tôi sao có thể biết được. Tuy nhiên nếu tiền bối tới chỗ sầm uất thì đừng nhắc tới ba chữ Tử Vân Điện. Nơi này vắng vẻ thì còn đỡ. Bởi vì Tử Vân Điện là ba chữ cấm kỵ.



- À.



Lâm Vân hơi sửng sốt. Không ngờ Tử Vân Điện là bá đạo như vậy. Chỉ nhắc tới tên thôi cũng liệt vào tội chết. Liền hỏi:



- Vì sao vậy?



Tu sĩ này thở dài nói:



- Tiền bối từ nơi khác đến chắc không biết. Nhắc tới Tử Vân Điện phải dùng từ Tử Vân Thượng Tiên Cung để tỏ vẻ kính trọng. Nếu nói đích danh ra thì sẽ bị các tu sĩ ở địa phương đuổi giết.