Công Tử Điên Khùng
Chương 454 : Biển Vô Nhai
Ngày đăng: 18:06 20/04/20
Sư phụ của con gái đã không phải là đối thủ, thì những tu sĩ Hóa Thần như bọn họ càng không có cơ hội. Tu vị của tên tu sĩ từ bên ngoài tới này không những rất cao, mà cứng mềm đều không ăn. Điều này khiến cho y cũng vô kế khả thi.
- Khiến cho tiểu huynh đệ kia sống lại, cũng không phải là không có biện pháp.
Trưởng lão Hóa Linh Điện thấy Lâm Vân không nể tình, Phệ Hồn Thương rục rịch muốn phóng ra. Ông ta biết mình không thể ngăn cản được, đành phải nói như vậy.
- À…
Nghe nói Hoàng Hoan có thể cứu sống, Lâm Vân liền dừng tay nhìn xem tình huống. Hoàng Hoan chết là vì hắn, vô luận như thế nào, Lâm Vân cũng muốn cứu cậu ta một mạng.
Hiện tại có thể cứu sống Hoàng Hoan, đương nhiên là ưu tiên việc cứu người trước.
Thấy Lâm Vân bình tĩnh lại, Trưởng lão của Hóa Linh Điện lấy một viên đan dược màu trắng ra. Rồi đi tới trước Hoàng Hoan, bỏ viên đan dược vào miệng của cậu ta.
Lâm Vân nhìn viên thuốc mà lão già cho Hoàng Hoan uống, liền đoán ra được nó chính là Cửu Cửu Sinh Cơ Đan.
Cửu Cửu Sinh Cơ Đan có thể nói là một loại đan dược cực phẩm quý hiếm. Cho dù là Lâm Vân, cũng chưa thể luyện chế được. Nhưng Cửu Cửu Sinh Cơ Đan mà có tác dụng cứu người chết sống lại, thì Lâm Vân không tin. Cho nên hắn lạnh lùng cười.
Tác dụng chính của Cửu Cửu Sinh Cơ Đan là duy trì sinh cơ của người chết không bị tiêu tán trong ba ngày. Chứ không hề có tác dụng hồi sinh. Nhưng nếu là bị trọng thương, hoặc là trọng thương đến mức có thể tử vong, thì Cửu Cửu Sinh Cơ Đan có tác dụng rất lớn.
Sở dĩ Lâm Vân không nói ra, là bởi vì hắn muốn nghe tên Trưởng lão của Hóa Linh Điện nói huơu nói vượn như thế nào. Đợi lão nói xong, là lúc hắn không do dự nữa.
Trong lòng Lâm Vân cũng tinh tường. Cho dù Hoàng Hoan được cứu sống, cừu hận giữa hắn và Hóa Linh Điện cũng khó mà xóa nhòa. Hóa Linh Điện khẳng định tiến hành truy lùng hắn. Nhưng Lâm Vân căn bản không để điều này trong lòng. Hắn đã quyết tâm tiêu diệt Tử Vân Điện, Hóa Linh Điện coi như là kèm thêm. Còn có tên Sa thành chủ, cho dù Hoàng Hoan được cứu sống, đoán chừng y vẫn tìm cách đối phó với mình.
Chỉ là hiện tại Lâm Vân mạnh hơn bọn họ, nên bọn họ không dám hành động mà thôi. Một khi bọn họ xuất hiện người có tu vị cao hơn Lâm Vân, thì căn bản là không nói nhiều. Trong lòng Lâm Vân rất tinh tường điều này. Nhưng nếu như Hoàng Hoan có thể được cứu sống, hắn có thể tạm thời bỏ qua cho mấy người kia.
Việc chém giết cứ đợi Hoàng Hoan được cứu sống rồi nói sau. Hóa Linh Điện có lợi hại, chỉ cần không chọc giận tới hắn, thì coi như bỏ qua. Còn không thì hắn tuyệt dối không nương tay.
- Đạo hữu, tôi vừa cho vị tiểu hữu này uống Cửu Cửu Sinh Cơ Đan. Cho dù cậu ta chưa lập tức sống lại, nhưng ít nhất có thể bảo vệ sinh cơ của cậu ta ba ngày không tiêu tán. Nói cách khác, ba ngày sau tiểu hữu Hoàng Hoan có thể khôi phục lại sinh cơ và sống lại. Cho dù cậu ta không sống lại, thì ba ngày sau, tôi sẽ trở về Hóa Linh Điện lấy Hoàn Sinh Đan cứu sống cậu ta. Đạo hữu thấy thế nào?
Trưởng lão Hóa Linh Điện không còn xưng hô Lâm Vân là các hạ nữa, mà rất khách khí gọi hắn là đạo hữu.
Lâm Vân âm thầm cười lạnh. Lão già này vẫn nói dối. Ba ngày sau, nếu không có Hoàn Sinh Đan thì Hoàng Hoan chết chắc.
Nhưng Lâm Vân chưa từng nghe qua Hoàn Sinh Đan. Mặc kệ có loại đan dược này hay không, Lâm Vân cũng không sợ Hóa Linh Điện. Hắn có thể đợi ba ngày. Xem ba ngày sau, lão già này còn có trò hề gì.
- Muốn Hoàn Sinh Đan? Nằm mơ đi. Cho dù ta có Hoàn Sinh Đan ta cũng không cho hắn. Huống chi Hóa Linh Điện không có thứ đan dược đó.
- Sư phụ, không có Hoàn Sinh Đan, một khi tên ác độc đó đánh tới, thì chúng ta làm thế nào?
Quận chúa Toa Ly đã bị một thương của Lâm Vân dọa cho chết khiếp. Thấy sư phụ nói như vậy, cô ta rất khẩn trương. Trong mắt cô ta, những kẻ nào xúc phạm cô ta đều là kẻ ác.
- Hoàn Sinh Đan dễ tìm như vậy sao. Ta chỉ nghe nói có hai viên như vậy. Một viên do Tịch Mịch Cốc sở hữu. Nhưng đã dùng rồi. Đến hiện tại cũng chưa nghe thấy ai có thể luyện chế ra loại đan dược này. Hoàn Sinh Đan đã thuộc về tiên đan rồi. Thế giới Tu Chân sao có thể luyện chế ra được. Huống hồ giá trị của nó là vô giá. Làm sao có thể dùng nó để cứu mạng một tên hạ đẳng. Ta cho y uống một viên Cửu Cửu Sinh Cơ Đan chỉ là kéo dài mạng sống cho y vài ngày mà thôi. Chờ người của Hóa Linh Điện đến, cho dù hắn có mọc cánh cũng không thoát được. Hóa Linh Điện dễ đắc tội vậy sao?
Nói xong, Cát Phi cười đầy đắc ý. Trong lòng ông ta đang tính toán, nên tra tấn tên tu sĩ kiểu gì khiến cho hắn muốn sống không được, muốn chết không xong.
- Nhưng sư phụ, người này rất lợi hại. Con sợ…
Trong mắt Toa Ly vẫn toát ra vẻ lo lắng. Cô ta rất kiêng kỵ cây thương của Lâm Vân.
- Lợi hại thì thế nào. Tu vị của hắn cùng lắm cũng chỉ là Hợp Thể mà thôi. Cho dù phần lớn cao thủ của Hóa Linh Điện đã tới Úy Tinh. Nhưng Thái thượng trưởng lão cấp Hợp Thể vẫn còn hai vị. Ta đã truyền tin xin giúp đỡ rồi. Chẳng mấy chốc hai Thái thượng trưởng lão và hai trưởng lão Luyện Hư điên phong sẽ tới. Cộng thêm ta, là ba tu sĩ Luyện Hư. Ta không tin còn không ngăn cản được hắn.
Cát Phi lạnh lùng cười. Trong lòng còn đang âm thầm may mắn sự anh minh của chưởng môn.
Trước lúc rời đi Úy Tinh, chưởng môn đã có dự kiến trước, nên mới để lại hai vị trưởng lão Hợp Thể và ba trưởng lão Luyện Hư.
- Trời ạ.
Sa Du và hai tên nam tử gầy gò đều hít vào một hơi. Đúng là tông môn lớn mới có nội tình thâm hâu như vậy. Tùy tiện gọi ra đã là hai tu sĩ Hóa Thần. Thậm chí còn có ba tu sĩ Luyện Hư điên phong nữa. Khó trách trưởng lão Cát Phi muốn kéo dài thời gian. Quả nhiên không thể trêu vào các đại môn phái. Đến lúc đó xem tên tu sĩ kia giải quyết kiểu gì.
Trong đầu bọn họ đã xuất hiện hình ảnh tên kia hướng bọn họ cúi đầu, cầu xin tha thứ. Tất cả đều cười ha ha.
- Tạm thời theo dõi hắn đã. Nếu hắn có động tĩnh gì thì lập tức báo cáo cho ta biết.
Cát Phi rất hài lòng với biểu lộ của Sa Du và đồ đệ, lần nữa phân phó.
- Vâng, thưa Cát trưởng lão. Lữ quán Biên Thành vốn là sản nghiệp của tôi. Nếu người kia đi ra ngoài tôi lập tức biết. Tuy nhiên, từ lúc hắn dẫn theo hai người vào phòng liền không thấy động tĩnh gì. Không biết bọn chúng làm gì trong đó. Mà phòng của hắn đã được bố trí cấm chế, chúng ta không thể nhìn hoặc nghe được bên trong đó. Chỉ đành phải cho người giám thị.
Sa Du báo cáo.